“Cheng!”, âm thanh chói tai vang lên.
Âm thanh không lớn nhưng rất chói tai.
Đồng thời lúc này, mọi người có thể nhìn rõ sắc mặt đội trưởng Tần biến đổi rõ rệt.
“Cậu… Cậu…”, đội trưởng Tần sợ chết khiếp, giọng nói sắc bén hơn hẳn.
Nếu nhìn lại thì thấy đầu Tô Minh đang chảy máu, còn có một vệt kiếm.
Nhưng cũng chỉ là một vệt, rách da đầu mà thôi.
Hơn nữa trong thoáng chốc, chỗ rách đó liền được khôi phục hoàn toàn.
Chuyện này… Chuyện này dọa người quá đi!
Đó là đầu có cấp bậc gì? Có sức mạnh thể xác đến đâu?
Đội trưởng Tần ở cảnh giới Tổ Tiên tầng tám đấy! Ông ta dùng hết sức, cầm kiếm ở cấp bậc bán bộ Thủy Nguyên để chém đầu của một thằng nhóc chỉ ở cảnh giới Tiên Vương, vậy mà không thể chém nát được?
Sao có thể?
Sao thằng nhóc đó có thể mạnh đến thế?
Bàng Hoành tự nhận là mình không làm được. Đừng nói là bản thân hắn ta hiện giờ mà ngay cả thực lực và cảnh giới của hắn ta có tăng lên mười lần thì cũng không làm được.
Sao thằng nhóc kia có thể?
Khóe mắt của Bàng Hoành không ngừng co giật.
Còn đội trưởng Tần lúc này càng chấn động và kinh hãi hơn. Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu ông ta là lùi về sau.
Tô Minh mạnh như vậy, có sức mạnh thuần túy khủng khiếp đến thế, nếu như cận chiến thì chẳng phải là tự tìm cái chết hay sao?
Phản ứng của đội trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640867/chuong-2487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.