Chương trước
Chương sau
Mà trong đế quốc Hoang Thú, đại khái thứ mà anh có thể coi trọng cũng chỉ có hỏa tinh thôi, còn về thần thông truyền thừa, bí pháp, võ kỹ các loại gì đó của những Thú Tộc kia trong đế quốc Hoang Thú, anh cũng không có hứng thú, bởi vì về bí pháp, thần thông, võ kỹ của Thú Tộc, căn bản không bao giờ sánh được với loài người, huống hồ, Tô Minh đã sở hữu được thứ tốt từ lâu rồi.

“Có, đương nhiên có!”, Bạch Thiên Giảo gật đầu nhiệt tình.


Trong lòng ông ta thở phào.

Chỉ là hy sinh hỏa tinh cho tên loài người trẻ tuổi kinh khủng, khiến người ta vô cùng sợ sệt kia thì hoàn toàn có thể. Tộc Bạch Phượng là một trong mười tộc lớn, hỏa tinh cũng được cất giữ cũng không ít.

“Tộc Bạch Phượng các người, tổng cộng tất cả hỏa tinh có bao nhiêu?”, thế nhưng, ngay sau đó Tô Minh lại hỏi như vậy.

Lập tức, Bạch Thiên Giảo cũng ngừng thở

Vốn dĩ cho rằng Tô Minh muốn hỏa tinh, Bạch Thiên Giảo đã thở phào, cảm thấy nếu Tô Minh nói ra một con số, tộc Bạch Phượng chắc chắn có thể nhẹ nhàng lấy ra, nhưng nào ngờ được, người trẻ tuổi này quá tàn nhẫn!

Vô cùng vô cùng tàn nhẫn!

Tên này trực tiếp hỏi số lượng lưu trữ?

Tham lam quá rồi?

“Cụ thể thì lão đây không… Không… Không nắm rõ, nhưng có lẽ là trong khoảng ba mươi triệu hỏa tinh!”. Âm thanh Bạch Thiên Giảo càng run rẩy, thực tế, ông ta biết rất rõ, tộc Bạch Phượng đã tích lũy qua hàng tỷ năm nhưng đương nhiên người trong tộc mình cũng có tiêu hao, bây giờ còn lại khoảng chừng một trăm triệu hỏa tinh, đó là một con số rất kinh khủng. Ông ta tất nhiên không dám nói thẳng ra một trăm triệu, tất nhiên phải giảm xuống vài lần mới nói, nếu không chẳng phải họ lại bị Tô Minh bắt chẹt đến chết sao?

“Ba mươi triệu?”, Tô Minh có chút kinh ngạc, tộc Bạch Phượng này quả thực là giàu nứt vạch rồi!

Bất giác Tô Minh nghiêm giọng nói: “Tôi cũng không tham lam, nếu ông đã nói tộc Bạch Phượng còn lại khoảng chừng ba mươi triệu khối thì tạm thời tôi muốn chín mươi triệu hỏa tinh của tộc Bạch Phượng các người, xem như phí tổn thất tinh thần cho tôi đi? Không quá nhiều chứ?”

Tô Minh nghiêm túc nói.

Đương nhiên anh biết Bạch Thiên Giảo này chắc chắn sẽ không nói thật, cho nên, cứ tùy tiện lại tăng lên gấp ba.

“...”, Bạch Thiên Giảo suýt chút đã nghẹn chết.

Thậm chí là sắp bị hù chết rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.