Chương trước
Chương sau
Ngay cả khóe miệng Vũ Bất Bại cũng co giật, có cảm giác ngạt thở.

Mặc dù bóng dáng của thiên nữ cho ông ta cảm giác thần bí khó đoán nhưng ông ta tuyệt đối không tin những gì cô ta nói: “Một tay trấn áp được Quan Hoàng và cả thuộc hạ của Quan Hoàng sao?”

Đùa gì vậy?

Võ Tông và Quan La Thiên có chút duyên nợ, đây cũng là lý do tại sao Quan Khuynh Thành lại gọi ông ta là ông Vũ rồi bớt chút thời gian đến Võ Tông ở thế giới Tiểu Thiên.


Chính vì có một vài lý do đặc biệt, hơn nữa Vũ Bất Bại cũng rất hiểu sức mạnh khủng khiếp của Quan Hoàng.

Phải nói thế nào được nhỉ? Hiện giờ không có mấy ai biết được cảnh giới thật sự của Quan Hoàng, chỉ có thể chắc chắn là ông ta vẫn chưa chứng đạo thành đế. Cũng chính vì dưới sức ép của ý chí thế giới của thế giới Đại Thiên, nếu không thì Quan Hoàng đã thành đế lâu rồi.

Mặc dù không thể nói Quan La Thiên là một trong những nơi mạnh nhất của thế giới Đại Thiên nhưng Quan Hoàng lại là người có thực lực siêu cấp hiếm có ở thế giới Đại Thiên.

Theo như Vũ Bất Bại biết thì ở thời thượng cổ, Quan Hoàng đã là cường giả siêu cấp của cả thế giới Đại Thiên rồi.

Thậm chí, ông ta còn tham gia trận chiến chư ma vô cùng khốc liệt và bí ẩn ở 3 triệu năm trước. Ông ta là một trong mấy tu giả võ đạo may mắn sống sót trong trận đó.

Dù sao thì thông tin mà Vũ Bất Bại biết về Quan Hoàng là, gần như không có cường giả nào có thể đánh bại Quan Hoàng trong thế giới Đại Thiên, chứ đừng nói đến dùng một tay mà trấn áp.

Vũ Bất Bại chau mày nhìn về phía thiên nữ Tạo Hóa, với ý định nhìn xem tại sao thiên nữ Tạo Hóa lại tự tin như vậy.

Nhưng ông ta không thể nhìn ra nổi.

Cuối cùng đành lắc đầu, mặc dù cô gái này có chút thần bí nhưng cũng thuộc kiểu vô tri.

“Suốt ngày ở trong thần thức của Tô Minh nên có lẽ cô ta không biết về thời đại võ đạo hiện giờ nên vô tình đã ảnh hưởng đến tư duy của Tô Minh khiến cậu ta cũng hống hách thế”, Vũ Bất Bại lẩm bẩm.

Cũng đúng lúc này…

“Tiền… Tiền bối! Tôi… Tôi sai rồi! Là do tôi ngu dốt”, Quan Hoàng lên tiếng nói.

Cảnh tượng vô cùng chấn động.
Chấn động như kiểu bầu trời sụp đổ, nhật nguyệt chuyển dời.

Bất cứ ai có mặt ở đây đều có cảm giác ngạt thở như bị ai xiết cổ đến chết.

Họ nghe thấy gì thế này?

Họ nhìn thấy gì vậy?

Quan Hoàng sợ đến nỗi toàn thân run rẩy, cung kính khom người, sắc mặt tái nhợt?

Tất cả mọi người đều cảm thấy thiên nữ đột nhiên xuất hiện khỏi thần hồn của Tô Minh là một kẻ vô tri, đang nói hống hách và không biết sống chết là gì…

Nhưng Quan Hoàng lại bị hù dọa thành ra như này?

Không!

Không phải là hù dọa!

Chắc chắn Quan Hoàng cũng không phải kẻ ngốc. Một lão quái vật siêu cấp, một bá chủ tuyệt thế sao lại là kẻ ngốc được?

Quan Hoàng thật sự cảm nhận được sự uy hiếp chết chóc đến từ thiên nữ Tạo Hóa? Vì vậy ông ta mới có thái độ như này.

“Lẽ nào… Chúng ta không cảm nhận được sức mạnh của cô gái kia là vì… Vì chúng ta quá yếu, thậm chí còn không có tư cách cảm nhận ư? Và chỉ có thực lực như Quan Hoàng mới cảm nhận được?”

Trong đầu nhiều người lập tức xuất hiện suy nghĩ như này.

Quan Khuynh Thành ở bên cạnh cũng như hóa đá, trên khuôn mặt xinh đẹp đều là vẻ hoảng loạn như gặp ma.

Cô ta chưa từng nghĩ có một ngày có ai có thể đánh bại được phụ hoàng của mình, càng không thể ngờ có người lại không cần ra tay mà vẫn có thể trấn áp được phụ hoàng.

Kể cả tận mắt nhìn thấy nhưng cô ta vẫn rất hoang mang, vô cùng kinh hãi.

“Không… Không phải đang nằm mơ?”, Quan Khuynh Thành lẩm bẩm.
“Hừm!”, đồng thời lúc này, thiên nữ Tạo Hóa đột nhiên hừ lạnh một tiếng, chưa hề ra tay nhưng…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.