Phụp!
Quan Hoàng liên tiếp lùi về sau ba bước.
“Một bước hỗn độn, một bước thương khung”.
Ba bước liên tiếp, tạo ra một khoảng không hỗn độn.
Sau khi lùi ba bước, miệng Quan Hoàng toàn máu, sắc mặt tái nhợt, khí tức yếu ớt.
Ông ta đã bị thương!
Hơn nữa còn bị thương khá nặng.
Trong lòng Quan Hoàng vô cùng sợ hãi.
Ông ta luôn biết mình không phải là vô địch, thậm chí ông ta còn nghi ngờ bên ngoài thế giới Đại Thiên còn có thế giới võ đạo mạnh hơn.
Ông ta luôn hoài nghi thế gian này còn có một số người có thực lực vượt qua cả khái niệm không gian, thời gian, bỏ qua tất cả những bó buộc của ý chí đại đạo và quy luật…
Nhưng những hoài nghi này hàng chục triệu năm nay ông ta chưa từng nhìn thấy và cũng chưa chứng minh được.
Chỉ đến lúc này Quan Hoàng mới dám chắc chắn, nó thật sự có.
Thực lực của thiên nữ Tạo Hóa trước mặt hoàn toàn thuộc về hệ thống và văn minh võ đạo khác.
Thực lực của cô ta có thể được coi là vô địch tuyệt đối chăng?
Ánh mắt Quan Hoàng nóng rực, mặc dù thương nặng nhưng ông ta vẫn vô cùng phấn khích. Bởi vì ông ta nhìn thấy con đường tương lai, biết được phương hướng võ đạo, biết được sự vô tận của võ đạo.
“Ông không gọi thuộc hạ và các tiền bối đến giúp ông sao?”, thiên nữ Tạo Hóa thản nhiên nói.
Sở dĩ cô ta không trực tiếp ra tay và giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639625/chuong-1245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.