“Ông đồng ý rồi à?” Trần Dật Thần nhíu mày, không ngờ người nhà họ Hoắc lại tìm tới Thẩm Kình Thiên.
“Tôi có thể không đồng ý ư?” Thẩm Kình Thiên gượng cười, người đứng đầu thành phố và cô hai nhà họ Hoắc cùng nhau ra mặt, ông không dám không cho bọn họ thể diện.
Mặc dù nhà họ Thẩm là gia tộc giàu có nhất Thương Châu, và cũng có tầm ảnh hưởng, nhưng nếu so với nhà họ Hoắc, thì hoàn toàn không thể so sánh.
Cho dù hiện tại, nhà họ Hoắc đã suy thoái, không còn vinh quang như ngày xưa nữa, nhưng chí ít gia chủ nhà bọn họ tới tỉnh Giang Bắc, rồi tỉnh Giang Bắc ra mặt tiếp đón nhà họ Hoắc, thì cũng phải ngang hàng với quan lớn ở một vùng.
Đây chính là sự chênh lệch.
“Cậu Trần có mâu thuẫn gì với nhà họ Hoắc không?” Thẩm Kình Thiên dò hỏi.
“Chúng tôi cũng có một chút mâu thuẫn.” Trần Dật Thần không hề phủ nhận, tất nhiên, anh cũng không thể phủ nhận được, nếu Thẩm Kình Thiên muốn biết, thì chỉ tùy ý điều tra một chút là ra ngay.
“Hả?” Thẩm Kình Thiên ngạc nhiên, ông chỉ thuận miệng hỏi một chút, nhưng không ngờ Trần Dật Thần thật sự có thù với nhà họ Hoắc.
Thấy Trần Dật Thần không muốn nói chuyện này nữa, nên Thẩm Kình Thiên cũng không hỏi gì thêm.
“Có phải nhà họ Hoắc có người bị bệnh nặng đúng không?” Trần Dật Thần hỏi, giờ nhà họ Hoắc hô hào thu mua dược liệu ầm ĩ như vậy, lại nhìn chằm chằm Băng Đế Liên, từ các hiện tượng này cho thấy, có lẽ trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597797/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.