Ngay cả Thẩm Kình Thiên cấp cao cũng hoàn toàn quên mất chuyện căn nhà 508 này.
Chỉ giám đốc tiêu thụ như Chương Hồng, mới có chìa khóa căn 508.
Chỉ cần tìm được người mua là có thể bán được nhà.
Vì vậy, Chương Hồng đã bị cám dỗ.
Sau khi biết Lâm Như Tuệ không có bối cảnh gì, canh ta đã nhờ chị Phương đưa Lâm Như Tuệ đi xem nhà.
Có thể nói mọi thứ đều liền mạch, suôn sẻ.
Nhưng thật không may, lại gặp phải Trần Dật Thần.
Đầu tiên, cảm thấy có điều gì đó không ổn trong căn nhà, sau đó còn quen biết Thẩm Kình Thiên.
Thường xuyên qua lại, đã đem chuyện này thông cáo cho người của cả núi Ngọc Tuyền này biết hết.
Sớm biết như thế, cho dù căn nhà này có bán được ba mươi tỷ, Chương Hồng cũng sẽ không bán!
“Nếu xin lỗi có ích, thì còn cần đến cảnh sát làm gì!” Thẩm Kình Thiên mắng:“A Hổ, giúp cậu ta nhớ kỹ chuyện lần này đi!
“Vâng, Tổng giám đốc Thẩm.”
“Tổng giám đốc Thẩm, tha mạng, tha mạng.”
Nhìn thấy A Hổ lạnh lùng bước tới gần mình, Chương Hồng sợ đến mức soắn ra quần.
A Hổ hừ lạnh một tiếng, A Hổ lao tới một bước xông tới trước mặt Chương Hồng, con dao găm trên tay anh ta đâm thẳng vào cổ tay phải của Chương Hồng không thương tiếc.
Phụt!
Loading...
Con dao găm được cắm vào cổ tay phải rồi rút ra.
Máu tươi lập tức phun trào ra ngoài.
Chương Hồng hét lên, muốn che đi cổ tay phải bị đâm, nhưng con dao găm trong tay A Hổ lại di chuyển lần nữa.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597767/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.