“Giám đốc Tống là anh em của tôi, anh nói tôi có quyền này không.” Chương Hồng chế nhạo, anh ta và Tống Phi cùng nhau lớn lên từ bé, bảo Tống Phi đuổi anh ta, có dễ dàng thế không.
“Vậy giám đốc Chương gọi cho giám đốc Tống đi.” Vương Đại Hải vẫn điềm tĩnh, Chương Hồng, tên ngốc này, đến bây giờ vẫn kjông biết, bản thân rốt cuộc đã động chạm đến ai, đừng nói sa thải anh ta, cùng lắm là nửa tiếng nửa thôi, Chương Hồng sẽ phải tự mình lăn ra khỏi núi Ngọc Tuyền.
“Được, ông đây sẽ gọi.”
Chương Hồng lấy điện thoại di động ra gọi cho Tống Phi.
“Tống Phi, Vương Đại Hải có phải ở bộ phận an ninh của anh không?” Chương Hồng đi thẳng vào chủ đề.
Bên kia điện thoại, Tống Phi im lặng một hồi rồi nói: “Ừ.”
“Tôi muốn anh ta bây giờ phải cuốn gói cút đi ngay, có làm được không?” Chương Hồng vẻ mặt kiêu ngạo nói.
“Không thể!”
“Hả?”
Chương Hồng mặt đơ ra, tại sao … kịch bản không đúng? Ngày thường, Tống Phi hầu như đều đáp ứng anh ta, vậy tại sao hôm nay lại dứt khoác cự tuyệt anh ta như vậy?
“Không phải, Tống Phi, anh sao lại…”
Chương Hồng muốn chất vấn Tống Phi vài câu, nhưng lại bị cắt ngang không thương tiếc: “Chương Hồng, bộ phận an ninh không phải do nhà tôi điều hành.”
“Ngoài ra, sau này đừng liên lạc với tôi nữa.”
Bip bip.
Tống Phi nói xong thì cúp điện thoại, cắt đứt quan hệ với Chương Hồng. Loading...
Lần này Chương Hồng không nói gì.
Dù có ngốc đến đâu, anh ta cũng nên phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597766/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.