“Nợ Tổng Giám đốc Thẩm ân tình thì làm sao?” Lâm Như Tuệ ngắt lời: “Hầu hết mọi người đều muốn mang ơn một người giàu có như Tổng Giám đốc Thẩm, nhưng lại không được kìa, tên phế vật kia có thể nợ ân tình Tổng Giám đốc Thẩm đó là vinh hạnh của nó. ”
“Bà …” Đương nhiên, Lâm Như Tuệ khiến Hạ Trấn Quốc có chút tức giận, theo như ông ấy thấy, giữa Trần Dật Thần và Thẩm Kình Thiên phải có một quân cờ cấp cao hơn, trong trò chơi đó, dù chỉ là một ân huệ nhỏ, đều rất quan trọng, ông ta không muốn vì mình mà khiến Trần Dật Thần phải mắc nợ Thầm Kình Thiên.
“Tôi gì mà tôi? Hạ Trấn Quốc, để tôi nói cho ông biết, tôi đã nhận ngôi nhà này rồi!”
“Không được đi!” Nhìn thấy Lâm Như Tuệ sẽ lại đi tìm Thẩm Kình Thiên, Hạ Trấn Quốc đột nhiên lo lắng mà nắm lấy Lâm Như Tuệ.
“Buông ra!”
Lâm Như Tuệ tức giận nghiến răng nói.
“Không cho đi, hôm nay bà không được nhận căn nhà đó!”
Sự lôi kéo giữa hai người họ đương nhiên thu hút sự chú ý của Thẩm Kình Thiên và những người khác.
Hạ Nhược Y hơi bất lực, từ đầu đến cuối cô đều biết mối quan hệ giữa Thẩm Kình Thiên và Trần Dật Thần, nên cô cũng hiểu rằng Thẩm Kình Thiên tặng nhà cho Hạ Trấn Quốc và Lâm Như Tuệ không có ý định gì khác, mà là muốn cho Trần Dật Thần thể diện.
Thẩm Kình Thiên không khỏi lúng túng liếc nhìn Trần Dật Thần, chủ ý của ông ta là như vậy sao? Sao Hạ Trấn Quốc và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597768/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.