- Đã hai năm rồi sao?
Alan bỗng rơi vào trầm tư, ánh mắt hiện lên vẻ cô đơn, lạc lõng. Đứng cúi mặt trong im lặng. "Ngày đó đáng lẽ ngọn núi lửa này sẽ phải năm mươi năm nữa mới hoạt động, nhưng vì một viên pin hạt nhân đặt ở miệng núi bất ngờ phát nổ, trong lúc cấp bách mình đã xả thân dùng toàn bộ sức mạnh để kìm hãm cơn phun trào và kéo dài thời gian cho mọi người chạy thoát. Nhưng đến cuối cùng chính mình lại chẳng thể thoát ra khỏi biển dung nham, bèn dùng ma thuật tự giam chính mình trong Vạn Niên Băng Bích. Chính là một bức tường băng không thể bị phá hủy bởi thứ đối nghịch với nó là lửa, đổi lại người sử dụng sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông ít nhất hai năm. Nhưng nếu có người dùng ma thuật phá giải thì có thể tỉnh lại sau vài ngày."
- Anh không sao chứ? - Hướng Nhật bất giác hỏi.
- Tôi ổn, cảm ơn! Thì ra Quạ Đen, hắn không đến cứu tôi.
- Quạ Đen? (Tiếng Anh: Black Crow) Ravens? Chúng có liên quan đến nhau? - Hướng Nhật hỏi và nghĩ: "Quạ Đen trong tiếng anh là Ravens, nói đến hình ảnh con quạ, ám chỉ những việc làm xấu xa, hèn mọn, bất chấp thủ đoạn của con người. Không lẽ đây là mật danh của người sáng lập Ravens? Manh mối cần tìm vô tình đã xuất hiện, cơ hội để thu thập thông tin về kẻ thù chính là đây chứ đâu."
Nghe Hướng Nhật hỏi, Alan bỗng ngưng ngay tâm trạng buồn phiền, thay vào tinh thần đề cao cảnh giác.
- Các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789782/chuong-1108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.