Trong lúc chờ nhà hàng Lâm thị làm cơm, Hướng Nhật đứng dậy quay về khách sạn Hilton.
Đi tới bên ngoài phòng của tiểu mỹ nữ cảnh sát, Hướng Nhật gõ gõ cửa.
Rất nhanh, tiếng bước chân từ bên trong truyền đến. Cánh cửa được mở ra, Lý Trinh Lan ăn mặc chỉnh tề nhô đầu ra ngoài, nhìn thấy Hướng Nhật, sắc mặt nàng trong giây lát có chút trì trệ, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại như thường, bình thản mà hỏi thăm:
- Anh đã quay lại?
- Ưhm.
Hướng Nhật gật đầu,
- Cha mẹ em đâu? Bọn họ đã quay về chưa?
Tuy rằng Lý Trinh Lan che giấu rất khá, nhưng Hướng Nhật có thể cảm nhận được, nội tâm của nàng không hề bình tĩnh giống như vẻ bên ngoài. Điều này cũng khó trách, bất kể là ai khi đã trải qua chuyện này, sợ rằng cũng sẽ không thể bình thản coi như chưa từng có chuyện gì phát sinh.
- Bọn họ vừa mới gọi về, nói là gặp được một người bạn cũng từ Hàn Quốc qua, có lẽ sẽ không thể về ăn cơm với chúng ta được.
Thời điểm nói lời này, Lý Trinh Lan đã phải cực kỳ cố gắng. Kỳ thực nàng rất rõ ràng, cha mẹ nàng nào có gặp bạn gì cơ chứ? Loại lời nói dối này nàng chỉ nghe thoáng qua là biết, mục đích của bọn họ, đơn giản chỉ là muốn cho hai người có thêm thời gian riêng ở bên nhau.
Hướng Nhật cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra. Cha mẹ Lý Trinh Lan vừa từ Hàn Quốc sang, nào có trùng hợp hết lần này đến lần khác gặp người quen chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789688/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.