- Trinh lan tiểu thư, loại chuyện này em phải hiểu rõ ràng, đây không phải là chuyện có thể đùa giỡn đâu.
Hướng Nhật giật mình, không ngờ rằng chính mình chỉ vì muốn nàng rút lui có trật tự vậy mà giờ lại phản tác dụng đi đến mức độ này.
Lý Trinh Lan cho là hắn được tiện nghi mà còn ra vẻ, nghiêng đầu sang một bên không nói lời nào. Chỉ có điều thân nàng vẫn còn đang run nhè nhẹ, biểu hiện nội tâm giờ đang rất kích động.
Vừa hay lúc này Lâm đại tiểu thư bưng hai bàn đồ ăn tới, nhìn thấy bộ dáng này của Lý Trinh Lan, không khỏi nhíu mày, nhìn Hướng Nhật:
- Này, ngươi thế nào lại chọc người ta khóc vậy?
Hướng Nhật lười phản ứng nàng, hắn đột nhiên cảm thấy đáp ứng Lâm lão bản mang Lâm Dục Tú về nước là một sai lầm lớn, nói không chừng nha đầu này sẽ gây thêm cho hắn rất nhiều phiền toái.
- Tiểu thư, có phải là hắn bạt nạt cô không, cô cứ nói với tôi, tôi giúp cô báo thù!
Hướng Nhật không có phản ứng, khiến Lâm Dục Tú tức giận không thôi, quay đầu sang hỏi Lý Trinh Lan.
Lý Trinh Lan đang ủy khuất như thế, có người lại bao đồng đi lo chuyện thiên lạ làm nàng rất cảm động, nhưng vẫn lắc đầu nói:
-... Không cần, cảm ơn cô.
Lâm Dục Tú trợn tròn mắt, nữ nhân này thế nào lại không biết tốt xấu, làm cho nàng muốn giúp đỡ cũng không được, một tia ý thức đem toàn bộ tức giận phát tiết lên người Hướng Nhật:
- Ngươi có còn là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789689/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.