Hướng Nhật không rảnh nghe Lâm đại tiểu thư tiếp tục ba hoa, cắt lời:
- Đúng rồi, ba ngươi đâu?
- Ừm... Đi ra ngoài đánh cờ với bạn rồi.
Bị cắt đứt khi đang trong trạng thái YY, Lâm Dục Tú hơi khó chịu lườm Hướng Nhật một cái.
Cuộc sống thật là thanh nhàn tự tại, Hướng Nhật có phần hâm mộ, đoạn nhìn Lâm Dục Tú:
- Ngươi không đi học à?
Xem bộ dáng Lâm đại tiểu thư mới tầm mười tám mười chín, tuổi này hẳn là đang học đại học, dĩ nhiên không trừ khả năng nàng thôi học ở nhà phụ quán.
- Đang học đấy chứ, chẳng qua ta không tới trường thôi.
Lâm Dục Tú rất hồn nhiên.
- Vậy cũng được sao?
Hướng Nhật khoa trương, há miệng la lớn.
- Nghỉ học chứ có gì đâu.
Lâm đại tiểu thư tiếp tục lườm hắn.
- Nghỉ học?!
- Hỏi lắm thế!
Lâm Dục Tú không nhẫn nại vung vẩy tay, thái độ như đang xua đuổi cái gì đó chán ghét. Bỗng nhiên chuyển sang nhăn nhó:
- Nghe cha ta nói, đợt này ta phải về nước với ngươi à?
- Ừ.
Hướng Nhật gật đầu khẳng định, chuyện như vậy Lâm lão bản nhất định phải nói trước với con gái, nếu không đến khi gần kề mới nói thì khá là phiền phức.
- Ở trong nhà của ngươi?
Lâm Dục Tú không ngừng truy hỏi.
- Linh tinh!
Hướng Nhật dở khóc dở cười, trong nhà đã có mấy Đại tiểu thư rồi, thêm nữa không phải muốn mạng già của hắn sao? Hơn nữa lần này về nước không chỉ mang theo mỗi Lâm Dục Tú mà còn có Alice, hắn vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789687/chuong-1013-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.