Chắc là vậy
"Tiểu Uyển, nàng sao lại ở đây." Hướng Nhật vẻ mặt có chút quái dị, hắn ko nghĩ nữ cảnh sát lúc này lại đến, mà còn dẫn theo cả đám người, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra?
"Ta ko thể tới sao?" Thiết Uyển liếc mắt nhìn hắn, đột nhiên chú ý đến cánh tay đang chảy máu, sắc mặt biến đổi, vội vàng lên tiếng " Anh.anh bị sao vậy?"
"Àh, vừa rồi ko cẩn thận một chút " Hướng Nhất muốn xoay bàn tay đi mà đã bị người ta nắm lấy.
"Còn muốn gạt người ta " Thiết Uyển thần sắc lại biến đổi, lần này trong khóe mắt đã có nước.
"Rõ ràng là do đánh nhau, anh nghĩ em ko biết sao? Một người đánh mấy chục người, hay lắm àh, uy phong lắm phải ko?"
Nhìn thấy vẻ mặt của nàng, thậm chí còn muốn rơi lệ, Hướng Nhật ko còn nghĩ ngợi được gì, vội vàng lên tiếng " Lão bà.ta.nàng nghe ta nói này."
"Ko cần giải thích " Thiết Uyển lạnh lùng cắt đứt lời hắn, mắt hướng ra sau lưng hắn nhìn về một cô gái " Tiểu Niếp, ngươi lại đây"
Tiểu nha đầu nghe vậy, nhảy bắn đến bên cạnh nàng " Tỷ tỷ, có chuyện gì?"
"Em nói cho chị biết, hắn là do ko cẩn thận nên bị thương đúng ko?" Thiết Uyển nghiêm mặt nói.
Đối với người ko có hảo cảm, dĩ nhiên nàng sẽ ko buông tha, nhất là ở tình cảnh bây giờ, thái độ của vị tỷ tỷ này đối với hắn nàng đã thấy rõ, đương nhiên sẽ ko bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này. Dịp này quăng thêm vài trái lựu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788825/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.