"Ầm " một tiếng, thân thể thằng đó như trái bóng được các cầu thủ sút, nhẹ nhàng bay ra phía sau, người còn đang ở trên không trung thì miệng đã ọc máu, té xuống còn kéo theo 2 3 thằng đứng sau.Hướng Nhật chỉ hơi dụng sức một chút thôi, nhưng cái một chút này cũng đủ để đối phương nằm viện vài ba tháng.
"Địa Hồ ca." Cả đám lên tiếng
Thằng kia bất chấp thương thế, miệng ngậm một ngụm máu nói ko ra lời, đưa tay chỉ về hướng lưu manh.
Đám Hầu Tử sớm đã chuẩn bị, vừa thấy đối phương lao đến, tay cầm ống tuýt, mã tấu đợi sẵn liền bị Hướng Nhật căn trở: "Ko cần động, để mình tao là được " Nói xong lao vào đám đông
Mặc dù ko có vũ khí, nhưng tay chân cũng đã quá đủ. Vốn dĩ đối với loại chuyện một đấu một trăm như vậy, Hướng Nhật cũng ko có mấy hứng thú, chẳng qua đối phương lại là những tên ngày xưa phản lại mình, ko tự tay giáo huấn còn là con người sao? Cho nên hắn mặc kệ cái tay phải tàn phế mà lao vào đấm đá như điên.
Lúc này trong quán bar có vài người đang đợi coi phim chùa, nhưng ko ngờ đối phương vừa nói xong đã động thủ, ko kịp nhìn thấy gì thì có thằng đã bị đòn oan, mấy đứa né kịp thì lại bị thân người văng trúng, tức giận mắng lớn.Chỉ tội là vừa mắng xong lại bị ăn chém.lại tiếp tục chửi nữa.trong quán bây giờ tình hình cực kỳ hỗn loạn, tiếng chửi cha mắng mẹ vang khắp nơi. (loạn chiến -. -!)
Mấy đứa lôi chôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788824/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.