50.
Kế hoạch cự tuyệt Bạch Lộ lần này coi như thất bại triệt để. Vốn định gạt Bạch Lộkhỏi thế trận, ai ngờ sẩy một li đi một dặm, tôi thành ra tự dồn mìnhvào đường cùng. Giờ rước họa vào thân, sau này đối diện với Bạch Lộ tôibiết ăn nói làm sao? Trên đường từ trường Bạch Lộ quay về, tôi lái xe mà lòng nặng trĩu: nhỡ ngay tối nay Bạch Lộ gọi cho chị nói chuyện haichúng tôi thì chẳng phải tôi sẽ lập tức bị Bạch Lâm gạt khỏi danh sáchdự bị, đá sang danh sách chuyển nhượng hay sao? Có khi còn tức khắc bịchuyển nhượng cũng nên! Xem ra tôi vẫn còn trẻ người non dạ! Hành sự quá bốc đồng, chẳng suy xét tới hậu quả sau này… Người tôi yêu nhất, ngườimỗi ngày tôi nhớ tới nhiều nhất, trước sau vẫn là Bạch Lâm... Nhưng nóiđi cũng phải nói lại, dù gì Bạch Lộ cũng chẳng sống được bao lâu nữa,đến lúc đó Bạch Lâm vẫn là của tôi mà! (Sặc! Phỉ phui cái mồm! Tởm lợm!Phỉ nhổ! Bạch Lộ của tôi sẽ không chết!)
Xe đi chầm chậm, bỗngnhớ ra lát nữa tôi còn phải đối diện với Tưởng Nam, đây cũng là một nhân vật có vấn đề! Tôt nhất là chị đừng có ý đồ bất chính với tôi, khôngthì tôi càng thảm hơn. Tưởng Nam còn khó đối phó hơn Bạch Lộ gấp vạnlần! Bạch Lâm, Bạch Lộ, nếu như lại thêm cả Tưởng Nam nữa thì khác gì ba con cá. Tôi đây chỉ có hai tay thôi, làm sao bắt được cả ba con? Nghĩngợi mãi khiến lòng dạ rối bời, chẳng bao lâu đã về đến nhà Tưởng Nam.
Đến khi tôi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-slow-trong-thang-may/71094/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.