57.
Tôi rời Thượng Hải trước Tưởng Nam ba ngày. Tuy trong lòng có hơi nghi ngờTưởng Nam cố ý muốn tôi về trước để tiện đường hú hí với lão họ Lâm,nhưng tôi chẳng thể nói không. Hơn nữa, tôi nhớ Bạch Lâm quá rồi, cũngmuốn về sớm một chút.
Trên đường về, tôi cứ toan tính mãi mấychuyện. Đầu tiên là chuyến đi Thượng Hải lần này. Lúc mới tới ThượngHải, tôi thật không ngờ mình lại đạt được bước tiến lớn đến thế với cảBạch Lộ và Tưởng Nam! Nhưng giờ hai tay tôi mỗi tay đã bắt một con cá là Bạch Lộ và Tưởng Nam rồi, chà! Thật không biết nên đối mặt với nàng quả phụ xinh đẹp của tôi như thế nào đây.
Thứ hai là chuyện giữaBạch Lâm và tay Hình. Qua cuộc điện thoại tối hôm trước của Bạch Lộ thìchắc hai người họ đã kết thúc thật rồi, nhưng tay Hình đã đợi Bạch Lâmbao nhiêu năm như vậy, Bạch Lâm cũng không phải người vô tình, xem chừng cả hai vẫn còn khả năng gương vỡ lại lành lắm… Tôi nhất định phải tómlấy cơ hội này, tranh thủ triệt để đá bay anh ta khỏi cục diện, sau đó,he he…
Thứ nữa, tôi lại nghĩ cô bé Bạch Lộ liệu có đem chuyệngiữa tôi và em đi kể cho Bạch Lâm không? Nếu em kể thì hạnh phúc của tôi đây coi như đi đời... cầu trời phù hộ…
Cuối cùng tôi cũng nghĩđến chuyện nên lựa chọn thế nào giữa ba người phụ nữ này, Bạch Lâm thìchắc chắn không thể từ bỏ rồi, vì nàng mới là tình yêu lớn nhất của tôi! Hay là từ bỏ Bạch Lộ? Nếu Bạch Lộ vì chuyện này mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-slow-trong-thang-may/71095/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.