Edit: Vĩnh Y
Vào sảnh chính của Bích Hoa Viên, bên trong đã đứng đầy người. Khi Thẩm Thịnh Khuynh và Ninh Hiểu Phong cùng đi vào, Lưu thị cùng hai đứa con trai kia liền bày ra ánh mắt không chút thiện cảm. Lúc này các trưởng bối còn chưa tới, thì những cái đầu dùng không tốt kia muốn phát tiết một chút bất mãn trong lòng. Trong này lấy Lưu thị là con trai lớn, cũng chính là Nhị công tử Thẩm gia Thẩm Thịnh Hồng đang kích động nhất.
“Đại ca, cũng chỉ là một tên nô tài miệng không giữ chuyện, vì sao ngươi còn phải dây dưa không buông muốn hãm hại mẹ ta!” Thẩm Thịnh Hồng lớn tiếng chất vấn, tự mình mang dáng vẻ có lý trang nghiêm.
Thẩm Thịnh Khuynh nhìn hắn, nét mặt lạnh nhạt, không nhìn ra vẻ tức giận hay vui mừng trong hắn: “Nhị đệ, mẹ hôm nay phụng bồi tổ mẫu ở Phật đường chép kinh văn, chuyện từ đâu tới có thể liền đẩy là ta dây dưa không buông? Chẳng lẽ dậy sớm quá, còn mơ sao?”
Thẩm Thịnh Hồng đầu óc tương đối thẳng thắn, hơn nữa so với tính tình của Thẩm lão gia thích chơi, háo sắc cũng không khác biệt lắm. Nếu không phải vì gia sản của Thẩm gia, hắn càng muốn làm nào quần áo lụa, mỗi ngày chính là ăn uống vui đùa. Không làm được như ca ca bên trên cũng không thông minh như thân đệ của hắn, hắn thật là giống như cha hắn vậy, phóng túng tiêu tiền. Nhưng chính cái tính tình này của nhi tử khiến Thẩm lão gia rất vui vẻ với hắn, cho nên ở Thẩm gia so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-huong-che-huong/1371048/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.