Edit: Vĩnh Y
Ninh Hiểu Phong chế xong những viên Thái Chân Hương, hít một hơi thật sâu, nhìn cuối cùng cũng điều xong hương rồi. Viên hương lần này y làm ra nếu so với hệ thống thì lớn hơn nhiều, cho dù là vậy, cánh tay và cổ tay y cũng đã mỏi nhừ rồi.
Mùi thơm nồng trong phòng y đã không ngửi thấy nữa, nhưng chút mùi thơm ngọt của mật vẫn còn lưu lại rõ ràng. Lúc tạo viên y bận bịu còn không có cảm giác gì, bây giờ làm xong mấy trăm viên hương, y mới ngộ ra mình đói rồi. Chỉ là làm xong chỗ Thái Chân này, trong lòng y cũng thoải mái nhiều. Đây là lần đầu tiên y tự tay chế nguyên liệu thành phấn rồi lại chế thành hương. Mặc dù vì liên kết với hệ thống, tất cả những bước y làm đều giống như lúc trò chơi nhắc nhở cho tới khi nào đạt hiệu quả tốt nhận, chỉ là dùng hai tay chế ra. Loại cảm giác thỏa mãn cùng với tự hào này khi chế ra hương phẩm bậc cao trong trò chơi cũng không tài nào so sánh được.
Bạng Nhi nhìn chút hương phấn còn dư lại: “Thiếu gia, những chỗ phấn còn lại này sao lại không làm?”
Ninh Hiểu Phong cười nói: “Đây là ta cố ý lưu lại. Ta có chút đói, ngươi nhanh đến phòng bếp nhìn xem cơm tối làm xong chưa. Nếu là chưa làm xong, bảo Như di làm nóng một chút bánh ngọt. Ta sẽ trở về sau, ngươi cũng không cần tới nữa.”
Bạng Nhi nghe lệnh lập tức đi ngay. Ninh Hiểu Phong lúc này mới đem hương phấn rơi vãi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-huong-che-huong/1371049/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.