Edit: Lũy Niên
Ninh Hiểu Phong viết một danh sách dài giao cho Bạch Thuật. Đều là những dụng cụ cần thiết để điều hương. Nếu không có những thứ này, thì ngay cả phấn y cũng không điều chế ra chứ đừng nói đến hương.
Thẩm Thịnh Khuynh nhìn những nét chữ y viết, lắc đầu một cái. Đợi đến khi nhóm Bạch Thuật rời đi, trong thư phòng chỉ còn hai người họ. Hắn mới hỏi: " Hiểu Phong, phụ thân của em không cho em luyện chữ? " Cách viết chữ của y khiến hắn thật sự vô cùng kinh ngạc. Ninh gia mặc dù không bằng Thẩm gia, nhưng ở Hạ Mậu cũng coi như là một gia tộc khá giả. Ninh Phức cho dù không được yêu thương. Nhưng Ninh gia chắc cũng sẽ vì mặt mũi của mình mà cho thứ tử đến học đường. Coi như là không mời phu tử về nhà dạy, nhưng ít nhất cũng sẽ cho y học tư thục. Huống chi, Ninh gia có người là phu tử. Có thể ở nhà học cũng được, nhưng tại sao đến cách đưa bút cũng không đúng chứ?
Khuôn mặt Ninh Hiểu Phong khẽ đỏ lên, lúng túng trả lời: " Chữ của ta khá là khó coi! " Càng viết nhiều, y càng không biết nên viết sao cho đúng. Ngày trước, y phát hiện dành nơi này dùng dạng chữ phồn thể. Cũng may mắn, y đã nhìn quen kiểu chữ này trên ở trên mạng nên có thể họa lại. Nhưng dù sao, trước đây đã quen dùng dạng chữ giản thể. Muốn y viết dạng chữ phồn thể này, còn dùng bút lông để viết còn phải đẹp nữa thì xin lỗi, y thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-huong-che-huong/1371040/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.