Edit: Lũy Niên
Những chuyện liên quan cần được xử lý sau nội trạch, Ninh Hiểu Phong y hoàn toàn không muốn tham gia vào. Nhưng vấn đề như vậy, chính mình mở miệng sẽ không phải phép. Hơn nữa, nếu cự tuyệt không được tốt sẽ gây phiền phức lớn. Vậy nên bây giờ, Thẩm Thịnh Khuynh và Kiều thị thay y cản lại. Thẩm lão gia cũng đã gật đầu đồng ý, khiến y thoải không ít. Vô cùng hăng hái gật đầu.
Chính thức dùng bữa, Thẩm gia có quy củ không nói chuyện trên bàn cơm. Tuân thủ quy củ ăn không nói, ngủ không nói. Nhưng Thẩm gia ngoài hắn còn có bốn thứ tử và hai thứ nữ. Một đại gia đình như vậy ngồi chung trên một bàn ăn, dù chỉ là một hành động nhỏ xíu cũng không qua được ánh mắt người khác.
Chuyện hay đã xem xong, ăn cơm cũng không còn thấy nhạt nhẽo nữa. Ninh Hiểu Phong để nữ đầu bếp bưng cơm gà lên. Ngoài Kiều thị khen ngợi hai câu, Thẩm lão gia cũng lộ ra một tia vui vẻ. Cũng may, đa phần cơm gà đều vào bụng Thẩm Thịnh Khuynh. Điều này, khiến Ninh Hiểu Phong vui vẻ không ít, dù sao món này vốn làm cho Thẩm Thịnh Khuynh ăn.
Dùng bữa xong. Thẩm lão gia được Lưu thị đỡ về viện. Kiều thị đứng dậy, để cho Ninh Hiểu Phong đưa nàng về viện. Mắt nhìn thấy hai nhi tử của Lưu thị có điều muốn nói. Cho dù ngày thường bọn họ phách lối như thế nào, nhưng đích mẫu chưa mở miệng vậy bọn họ cũng không dám lỗ mãng. Nhất là khi nhìn thấy Thẩm Thịnh Khuynh vốn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-huong-che-huong/1371041/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.