Sau khi nghe Minh Quang hỏi, Tuấn Minh bất giác giật mình lấy điện thoại ra xem, quả nhiên là xuất hiện trên nhiều mặt báo. 
Thấy vẻ mặt bất ngờ của Tuấn Minh, Minh Quang nhíu mày nghi ngờ: 
- Đừng nói là cậu không biết gì đấy nhé? 
Tuấn Minh rời mắt khỏi điện thoại ngước lên nhìn người bên cạnh với ánh mắt vừa tức giận vừa chán nản. Anh thầm nghĩ cánh báo chí ngày càng lộ liễu, xâm phạm nghiêm trọng đến đời tư cá nhân. 
Thấy anh cứ nhìn chằm chằm mình, mãi một lát thì Minh Quang lên tiếng: 
- Đúng là cậu không biết gì thật. Nhưng mà thông tin lớn như vậy sao cậu lại không biết chứ? Trước giờ chẳng phải cậu rất cẩn thận sao? 
Tuấn Minh nhíu mày không trả lời sau đó bỏ mặc người anh em ngơ ngác chờ câu trả lời mà rời đi. 
...****************... 
Hai ngày sau... 
Mộc Miên nằm ở viện thêm hai ngày thì được xuất viện về nhà. Nhưng cô chưa thể đi học lại vì sức khoẻ còn yếu nên cô nhờ Yến Linh viết đơn xin phép giúp mình nghỉ hết tuần này. Ở nhà dưỡng bệnh buồn chán Mộc Miên chỉ có nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ đôi khi chỉ đọc sách hoặc lướt web gì đó. 
Nghỉ cả tuần nay sức khoẻ cô dần ổn định lại, nhưng tâm tư cô có hơi nhiễu loạn. Từ lần cuối Tuấn Minh thăm cô ở bệnh viện đầu tuần nay thì sau đó không thấy anh xuất hiện nữa, anh cũng không gọi điện hỏi thăm cô. Mộc Miên trong lòng có gì đó thất vọng, buồn bã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-do-co-thuc-su/3360673/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.