Sau khi lên xe Mộc Miên chỉ ngồi im lặng cúi mặt không nói gì. Tuấn Minh sau khi để balo của cô ra phía sau xe thì cũng lên xe thắt dây an toàn. Thắt xong, anh nhìn qua cô. Thấy cô im lặng cúi đầu chưa thắt dây an toàn, anh thở dài rướn người tới lấy dây thắt cho cô. Thấy anh sát lại gần, Mộc Miên giật mình ngước mắt lên vô tình nhìn thấy cả anh và mình đều sát nhau. Tuấn Minh thắt xong dây cho cô cũng ngước lên, thấy gương mặt non nớt, đôi mắt có phần do anh như cảm nhận có một dòng chảy ấm trong tim mình.
Nhìn một hồi, anh cúi xuống nhìn cơ thể nhỏ bé trong chiếc áo đầm trắng bên ngoài khoác một chiếc áo cardigan hồng. Nhìn cô trong thật nhẹ nhàng nhưng cũng đầy mong manh.
(Outfit hôm nay của nữ chính)
Ổn định xong chỗ ngồi, anh khởi động xe lái đi. Mộc Miên thì ngồi thẩn thờ ra đấy cho đến khi anh cất giọng hỏi:
- Em đã ăn sáng chưa?
Cô trả lời:
- Em ăn rồi ạ.
Trong xe tiếp tục im lặng. Trên đường đi anh lái xe đến một tiệm bánh ngọt mua đồ ăn sáng là một chiếc bánh mì và một lý cà phê đá. Anh còn mua cho cô một chiếc bánh ngọt phủ kem sữa và một ly sữa ấm. Lúc lên xe anh đưa cho cô, thấy vậy Mộc Miên bảo:
- Em đã ăn sáng rồi ạ.
Tuấn Minh nhìn sang cô đáp:
- Tôi vốn dĩ chỉ muốn mua cho mình một bữa sáng. Nhưng mà tôi còn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-do-co-thuc-su/3360674/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.