Tô Mạch nói ra được lời thề son sắt, kỳ thật trong lòng vô cùng lo lắng. Cảnh Đế đối với nàng thái độ âm dương quái khí không rõ ràng. Có khi cuối cùng lại là Từ Đan Hoa ở ngự tiền cáo trạng nàng chứ không phải nàng cáo trạng nàng ta.
Thánh chỉ truyền xuống hai ngày, Tô Mạch mới vừa đặt chân xuống đất đi được có điểm tiếp nhận không nổi. Vừa lúc ấy, hai vị ngự tiền thị vệ Lưu Đại Thanh và Triệu Tiểu Bắc sáng sớm đã đến tìm nàng đi chơi, lời nói có cảm giác gian trá nhìn như lơ đãng hỏi: "Đại công tử ở trong phủ ngây người ba bốn ngày, có muốn tiến cung chơi hay không?".
Hai cái anh chàng thị vệ này lời nói tươi cười và diện mạo quả thực chả tương xứng tý nào. Thật giống như con sói uy phong lẫm lẫm, muốn học đòi hồ ly giảo hoạt lừa gạt cừu non lương thiện bắt trở về làm đồ ăn trong mâm của bọn họ.
Nhưng hôm nay cừu non hiển nhiên không
có hiểu lòng người như vậy, Tô Mạch uể oải mà nhìn bọn họ, nàng hỏi: “Hoàng Thượng thích kiểu nữ tử như thế nào?".
Hai người hơi sửng sốt, cuối cùng trăm miệng một lời mà nói: “Mỹ lệ, bưu hãn, anh dũng thiện chiến!”
Tô Mạch giật mình bò dậy, chẳng lẽ không phải mỹ lệ, ôn nhu, giỏi ca múa sao? Bưu hãn, anh dũng thiện chiến là chuyện như thế nào?
Vừa nói bọn họ vừa miêu tả những cảm nhận về vị chiền thần Cảnh đế trong lòng họ, hai người này đều kêu lên vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-cot-sinh-huong/2085418/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.