“Hoàng Thượng có nghĩ đến nhân cơ hội này tuyển phi hay không?". Trương Thỉ lại đến xem mạch cho Cảnh Đế. Hôm nay mạch đập của Cảnh Đế chưa bao giờ vững vàng đến thế, nhưng khi hắn vừa đặt vấn đề kia ra thì mạch đập bỗng thoáng giật lên, Trương Thỉ lập tức thu tay, bổ sung nói: “Ý của ta là nếu huynh tính toán đưa Từ Đan Hoa nhập kinh, ít nhất cũng phải tìm một cái cớ thích hợp".
Không có đạo lý nào vì chữa bệnh lại đem một nữ tử yếu nhược lên đầu sóng ngọn gió là cái đích cho mọi người chỉ trích được. Nếu quả thực Từ Đan Hoa là người mang Mật Hương, Cảnh Đế tất nhiên sẽ
cần dùng đến biện pháp kết hôn, cho dù nàng ta có không phải là người đó thì ở cái tuổi này của Cảnh Đế cũng nên thêm người vào hậu cung đi thôi. Lúc này tuyển phi vừa có thể tránh được lời ra tiếng vào của bá quan, cũng sớm ổn định vị trí của chủ trung cung, cái vị trí này luôn được các phiên vương hay đại thế gia mơ ước bao lâu nay. Ngay cả các vị đại thần trong triều nhìn vào hậu vị bỏ trống cũng ngày đêm mơ tưởng.
Trong mắt Cảnh Đế hiện lên một chút quang mang, “Ngươi nghe được lời nhàn ngôn toái ý gì thế?".
Mặc dù Trương Thỉ và Cảnh đế có quan hệ tốt nhưng mà bị mắt rồng nhìn chằm chằm như vậy cũng cảm thấy rất áp lực, “Hiện giờ thiên hạ đã định, Hoàng Thượng lập hậu là chuyện phải làm". Con nối dõi mới là căn bản thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-cot-sinh-huong/2085417/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.