Bên này Tô Mạch sốt nóng đến mơ hồ, Cảnh đế trên triều cũng bị ồn ào đến nhức tai.
Do Tô Mạch bị phạt vì tội đến trễ hai mươi đại bản mà gây ra một trận gió lốc ôn nhu thổi quét qua triều đình. Các đại thần vẫn luôn quan sát Hoàng Thượng lộ ra một tia cảm xúc quỷ dị.
Sự tình ở Đức Thắng môn, Hoàng Thượng phế đi Lĩnh Tây thế tử Lãng Hào, sửa chữa một tên Tô Dự, duy chỉ độc có Tô Mạch là hoàn hảo không tổn hao gì, ngay cả da cũng không có chút sứt sẹo. Cho nên việc Cảnh đế rốt cuộc cũng đem tên cuối cùng sửa trị quả thật vô cùng tốt đẹp.
Khi đại thần có hỏi, thế mà Cảnh Đế còn truyền thánh dụ gì đó nói: Tô Mạch ốm đau không dậy nổi, trẫm là vua một nước đương nhiên sẽ truyền thái y giúp hắn điều dưỡng cho thật tốt.
Một câu này liền đem những người liền can chờ được nghe can gián đánh đổ trở về.
Như thế còn chưa đủ, trên triều, Tể tướng đại nhân từ lúc vào đến Điện Tuyên Chính, liền bẩm tấu để tiểu thế tử trở về nhà tĩnh dưỡng tránh để bệnh tật quấn thân, lúc này mới phù hợp với những điểm nhân đức căn bản của Cảnh đế.
Hạ Khải Chương lưu loát nói một đống lớn văn chương kiểu cách, trên mặt Cảnh Đế cũng chưa động tý gì, chỉ nhìn về phía người vẫn luôn ở bên trầm mặc không nói Tô Dự, hắn liền hỏi: “Ngươi cũng tới cầu tình cho Tô Mạch?”
Tô Dự rũ mi cúi đầu, “Bẩm Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-cot-sinh-huong/2085416/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.