"Tôi là luật sư của Tống Triều Dương.” Lý Hương Quân nói sau khi chào hỏi cảnh sát.
“Sao lại trở thành luật sư rồi?” Cảnh sát lại nghi ngờ hỏi.
“Tôi vốn dĩ chính là luật sư của cậu ấy.” Lý Hương Quân kiên nhẫn giải thích, “Người nhà của Tống Triều Dương đều ở nước ngoài, tôi là người được ủy thác.”
“Ồ, ra là vậy!” Cảnh sát cuối cùng cũng hiểu ra, “Nhưng vấn đề là bây giờ cô ở đây cũng không có tác dụng gì cả. Chúng tôi cần căn cứ kết quả giám định của bệnh nhân ở bệnh viện sau đó mới đưa ra được ý kiến hợp lý.”
“Việc cô cần làm hiện giờ là cố gắng có được sự tha thứ của người nhà người bị thương. Như vậy sau này khi chúng tôi xử lý cũng sẽ có thêm một căn cứ.” Cảnh sát tốt bụng nhắc nhở.
Anh từng gặp Lý Hương Quân, loáng thoáng nghe được thân thế của cô gái xinh đẹp này khá tầm cỡ, có mối quan hệ rất tốt với nội bộ hệ thống an ninh, vì thế mới có ý tốt nhắc nhở.
“Đã được người nhà của người bị thương tha thứ rồi. Nếu như cần thiết, tôi có thể ký thư hòa giải với người nhà người bị thương, tới khi đó tôi sẽ gửi tới cho các anh!”
“Vậy thì tốt!” Cảnh sát nói tiếp.
“Bây giờ tôi muốn gặp đương sự của tôi một lát, anh xem có thể châm chước không!” Lý Hương Quân mỉm cười dịu dàng.
“Theo quy định, điều này là không được phép.” Cảnh sát do dự một lát rồi nói, “nhưng theo tình hình chúng tôi tìm hiểu, và cô nói rằng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618114/quyen-1-chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.