Tống Triều Dương được dẫn tới đồn công an của phân khu Bắc, vừa bước vào sảnh lớn của tòa nhà liền tình cờ gặp được Đội trưởng Tiết.
“Hử, Tống Triều Dương?” Nhìn thấy bóng Tống Triều Dương, Đội trưởng Tiết liền ngạc nhiên gọi.
“Chào Đội trưởng Tiết!” Tống Triều Dương nhìn thấy Đội trưởng Tiết liền lên tiếng chào ông.
Chuyện lần trước Đội trưởng Tiết đã giúp đỡ mình rất nhiều. Mình có thể nhanh chóng được thả tới vậy, công lao của Đội trưởng Tiết là rất lớn. Tống Triều Dương thực lòng rất cảm kích Đội trưởng Tiết, vốn dĩ muốn tìm cơ hội để cám ơn ông, nhưng mình vừa mới được thả, hôm nay mới bước sang ngày thứ hai đã xảy ra việc này và lại bị dẫn về cục công an.
“Việc này là sao?” Nhìn thấy Tống Triều Dương bị mấy cảnh sát vây xung quanh, thân là người trong hệ thống cảnh vụ, Đội trưởng Tiết đương nhiên biết được rằng Tống Triều Dương lại gặp chuyện rồi.
Chỉ có điều thấy không bị còng tay chắc cũng không phải việc gì lớn.
“Đánh nhau với bạn học!” Tống Triều Dương lúng túng cười nói một tiếng.
“Đánh rất mạnh tay sao?” Đội trưởng Tiết hơi nhíu mày hỏi.
Nếu chỉ là đánh lộn bình thường giữa học sinh với nhau thì không cần tới cục công an xử lý, nhà trường có thể tự xử lý. Còn nếuđương sự bị dẫn về đồn cũng tức là đối phương bị thương rất nặng.
“Tên tiểu tử này đúng là mạnh bạo.” Cảnh sát dẫn đầu tiếp lời nói: “Tát mấy cái đã khiến đối phương hôn mê bất tỉnh, cuối cùng phải gọi xe cứu thương đưa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618113/quyen-1-chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.