Tiểu Đào thực sự không yên tâm, mở chiếc điện thoại bình thường của mình ra, nhớ lại một lát, rồi gọi một số điện thoại.
Điện thoại vang lên hai tiếng “tút tút” sau đó truyền tới giọng nói của một người đàn ông: “Mẹ kiếp, cuối cùng mày cũng chịu gọi điện rồi, mày có biết rằng hôm nay suýt chút nữa ông bị mày hại vào phòng giam không hả?”
Giọng nói trong điện thoại vô cùng nóng nảy, liên tục chửi mắng suốt một phút.
“Quân Tử, việc hôm nay đúng là tôi không đúng, tôi xin lỗi cậu, nhưng anh Hải đúng là có chút vấn đề.”
“Lại còn anh Hải, Hải con mẹ mày!” Quân Tử đầu bên kia chửi một câu.
“Mẹ kiếp, mày hết việc làm thì đi mà nốc một chai Nhị Oa Đầu, đừng liên lụy tới ông!” Quân Tử trong điện thoại chửi ầm ầm.
“Chửi đi, cậu cứ chửi đi!” Tiểu Đào quát lên trong điện thoại, “mẹ kiếp, hôm nay tôi đúng là vì anh Hải! Cậu có biết không, lãnh đạo trong Bộ tìm anh ấy, mà anh ấy lại đi trốn trong một tiệm cà phê!”
“Tắt điện thoại không nói, tới hệ thống định vị cũng tắt luôn.”
“Hải Tử về thật rồi sao?” Người đàn ông trong điện thoại ngừng chửi, ngờ vực hỏi một câu.
“Tôi là trợ lý của anh ấy, tôi có thể không biết sao?” Tiểu Đào đáp lại.
“Vậy hiện giờ anh ấy ở đâu?” Người đàn ông trong điện thoại lại hỏi tiếp: “Khó khăn lắm mới đợi được anh ấy về, cũng không biết gọi anh em tụ tập.”
“Tụ tập cái đếch gì, tôi cũng không biết hôm nay anh Hải bị làm sao, biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618112/quyen-1-chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.