-“Cô dâu đến giờ làm lễ rồi. Mời cô bước ra ngoài.” Nhân viên tiệc cưới vào thông báo.
Thẩm Lệ Quyên được bà Thẩm phủ tấm voan trắng xuống mặt, cùng Điệp Tích ra ngoài. Trong phòng tiệc khách mời đã đến đông đủ, mọi người đều hướng mắt về cửa. Tiếng nhạc vang lên, cô dâu từ từ bước vào, đi trước rải hoa là một đôi hoa đồng rất đáng yêu. Bé gái thì mặc một chiếc váy trắng kiểu công chúa rất xinh, trên đầu còn cài một chiếc vương miệng nhỏ thật đáng yêu. Cậu bé thì mặc lễ phục màu đen rất lịch lãm, tuy tuổi còn nhỏ nhưng soái khí đã không thể cưỡng lại được. Trông như đôi tiên đồng ngọc nữ trên trời vậy. Vì ông Thẩm mấy năm trước đã qua đời, nên Dương lão gia thay mặt trưởng bối đến dắt tay Thẩm Lệ Quyên vào lễ đường.
Ngôn Thiên Minh ở trên sân khấu mỉm cười với cô, giây phút này anh mong đợi rất lâu rồi. Thời điểm nhìn cô bước vào anh chút nữa đã không kiềm chế được mà chạy đến với cô. Sau khi Dương Vân Tề đưa tay Thẩm Lệ Quyên giao cho anh, ông trở lại vị trí ngồi của mình, Điệp Tích cùng cậu bé kia cũng ngồi ở hàng ghế của mình.
Đang mải mê theo dõi nghi thức lễ cưới, Điệp Tích bị người bên cạnh vỗ nhẹ lên vai.
-“Chào em, em tên gì vậy?” Cậu bé kia hỏi.
-“Chào, em tên Điệp Tích.” Cô mỉm cười đáp lại.
-“Anh tên Hàn Chí Kiệt, nghe nói em là con gái của Thím Ngôn.”
-“Dạ.” Cảm giác cô bây giờ rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-luyen-van-phi/2764419/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.