Ngôn Tễ vẫn luôn ngồi xổm, xoa bóp cho Thịnh Oản Oản đến hiện trường quay.
Khi đứng dậy chân anh đã tê rần một chút.
Thịnh Oản Oản bụng nhỏ bị xoa nóng lên, cả người cũng bị xoa nóng lên.
Ngôn Tễ vừa buông tay, cô vô thức che chỗ Ngôn Tễ đã xoa cho mình, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn."
Ngôn Tễ rũ mắt, đánh giá cô một lát, thấy sắc mặt cô tốt lên không ít, mới gật gật đầu, nghiêm trang nói:
"Vậy nhớ rõ tri ân báo đáp."
"Hả?" Thịnh Oản Oản chớp chớp mắt.
Ngôn Tễ nghiêng đầu, trầm giọng nói: "Hah cái gì, tưởng tôi phục vụ cho cô?"
Thịnh Oản Oản phồng má, buộc phải lắc đầu: "Không thể...không phải "
Đây là...... Đòi tiền?
Ngôn Tễ lương tâm anh đi chơi rồi sao?
massage cho cô phải tốn tiền, đạo lý gì thế?
Hiện tại làm một bộ phận massage đều phải tốn trăm khối tiền.
Nếu là Ngôn Tễ chắc gấp mười lần.
Hơn một ngàn khối!
Sớm biết rằng vậy thà đau chết còn hơn cho Ngôn Tễ ấn với chả xoa! . ngôn tình hay
Nhân sinh thật khó đoán
Thịnh Oản Oản sống không còn gì luyến tiếc.
Cửa xe mở ra, mấy cái ô che mưa tiến vào, Ngôn Tễxoa xoa ngón tay chua xót, cau mày nói:
"Nghĩ gì vậy."
Thịnh Oản Oản rũ mắt xuống, ôm bụng đứng lên, nở nụ cười đắc ý: "Đang suy nghĩ cách trả ơn cho anh Ngôn. "
Ngôn Tễ nhìn chằm chằm cô vài giây, bên môi mơ hồ xuất hiện ý cười.
"Ừ."
Dứt lời, liền đi theo nhân viên công tác xuống xe.
Bên ngoài trời đang mưa rất to. Dù có cầm ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-tuyen-18-dang-cho/1670806/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.