Tranh thủ giờ nghỉ trưa, Thịnh Oản Oản ghé vào điều hòa trong phòng chợp mắt.
Đại khái là tư thế ngủ không tốt, nên cô đã mơ gần như toàn bộ thời gian.
Cô mơ thấy mình từ trên giường lớn đứng dậy, trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, uể oải đi tới trước gương, xoa xoa vai, theo thói quen nhìn vào gương.
Có hai vết đỏ trên xương quai xanh, cái loại ái muội, vừa thấy liền biết đã xảy ra gì đó.
Nhưng cô cũng không quá ngạc nhiên, thay vào đó, cô liên tục dùng đầu ngón tay vuốt ve xương quai xanh, tưởng tượng ra trải nghiệm thú vị đêm qua.
Cô mặc bộ đồ ngủ này một đường đi tới phòng bếp.
Trong phòng bếp có người ở nấu cơm, tiếng xèo xèo trong chảo.
Cô ngửi thấy mùi trứng lan tỏa.
Ánh mặt trời từ bức màn dày nặng theo khe hở tiến vào, để lại một đường ranh giới dài hẹp có thể nhìn thấy rõ ràng.
Cô bước qua vạch một cách thuần thục chạy đến phòng bếp vươn tay ôm eo người đàn ông.
Người đàn ông dừng lại, động tác anh ta dừng theo.
Dáng người của anh ta thật tốt, Thịnh Oản Oản yêu thích sờ không buông tay, đầu ngón tay của cô không kiêng nể vuốt ve cơ bụng của anh.
Người đàn ông cười nhẹ, thanh âm ôn nhu.
"Tối hôm qua rất mệt, sao lại dậy sớm như vậy?"
Thịnh Oản Oản áp mặt vào lưng anh ta, chưa đã thèm nói: "nhớ anh."
Có thể có được một người đàn ông đức hạnh như vậy, thật là ngẫm lại rất vinh hạnh.
Người đàn ông hơi quay mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-tuyen-18-dang-cho/1670799/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.