Cố Thanh Sơn nhìn trộm nàng, liền thấy tiểu cô nương đỏ mặt, vùi đầu xuống gối, ngập ngừng nói: "Huynh đừng trêu ghẹo muội."
Cố Thanh Sơn thấy thế cười ha ha đáp: "Ta cũng chỉ trêu chọc một mình muội mà thôi."
Ninh Hinh vẫn giấu mặt xuống gối không có xem hắn, cũng không có nói chuyện, Cố Thanh Sơn biết da mặt nàng mỏng, nên cũng không có trêu chọc nàng nữa.
"Phía trước có thể chính là trấn nhỏ của sườn núi này, chúng ta sẽ ăn chưa ở đó nhé." Cố Thanh ơn đê nghị.
"Muội có mang theo bánh bao." Lúc nay, Ninh Hinh mới ngẩng đâu lên đáp, trên trấn đồ ăn khẳng định sẽ rất mắc, chút tiền nàng mang còn muốn để dành để mời đại phu, cho nên tiết kiệm được cái nào thì cứ tiết kiệm.
"Buổi trưa chúng ta nên ăn cơm, đến tối còn không biết chúng ta sẽ đi đến đâu nữa, vạn nhất không gặp được thôn dân nào đành phải ăn bánh bao. Nghe ta. Ta đi ra ngoài mấy năm chẳng lẽ không mời muội được một bữa cơm hay sao." Cố Thanh Sơn quay đầu lại nhìn nàng cười nói.
Ninh Hinh ngượng ngùng cười nói: "Muốn mời cũng là muội mời, huynh vội trước vội au giúp đỡ gia đình muội như vậy, muội phải chiêu đãi huynh tốt một chút mới được."
Cố Thanh Sơn nhìn khuôn mặt đang cười ngây thơ của nàng, rất muốn nói: nếu muội muốn cám ơn ta không bằng lấy thân báo đáp đi.
"Ninh Hinh, muội như vậy là quá khách khí với huynh rồi, nếu cứ như vậy ta nào dám đi nữa." Cố Thanh Sơn cố ý bày ra vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-mat-sung-dien-vien-ngot-sung/1314089/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.