Ngày đầu tiên sau lễ đăng quang có thể nói là không tốt đẹp như mong muốn. Tôi có cảm giác mình bị ai đó ểm bùa xui xẻo!
Đầu tiên là vừa mở mắt dậy, chưa kịp chào ngày mới tôi đã vô ý trởmình mà không biết mình đang ở sát mép giường. Kết quả là tôi rớt cái ầm xuống đất! Đầu là nơi chịu thương tích nhiều nhất.
Sau đó thì tôi vát cái đầu sưng ra phòng tắm. Tôi cởi quần áo, chỉquấn cái khăn bông to và bước vào trong. Tôi thấy mình bị ngợp thở vìphải đi qua tám chín lớp rèm the. Chúng có tác dụng cản tầm nhìn củangười đứng ngoài. Thiệt là phiền phức, sao không xây trường cao và mộtcái cửa cho tiện? Có lẽ tôi sẽ góp ý với Trưởng Cung nữ về vấn đề này…Bồn tắm của vua không còn đơn giản là một cái “bồn tắm” theo đúng nghĩa. Nó rộng theo tầm cỡ một cái “hồ” có cả hệ thống sục nước mát xa. Cungnữ đã pha sẵn nước ấm và rãi hoa hồng. Không gian của căn phòng thiệt là lãng mạn, có vài ngọn nến đang cháy, một cốc rượu đỏ đặt trên khay, một lọ hoa tulip tươi rói và những tấm rèm mỏng nhẹ nhàng đung đưa. Tôinhìn xuống hồ, thích thú muốn nhanh chóng ngâm mình trong nước hoa thơm. Tôi tuột cái khăn xuống và chạy tới. Nào ngờ mình được toại nguyệnngoài sức tưởng tượng. Tôi giẫm lên cái khăn của chính mình và trượtchân chúi đầu lọt tũm xuống nước, uống vài ngụm nước rồi mới ngoi đầudậy la thất thanh. Cảnh cuối cùng là cung nữ nháo nhào chạy vào. Sau lần đó tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-da-nang/2882970/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.