Sự tình đều làm rõ ràng, Cốc Vũ thở dài nhẹ nhõm, so với tâm tình lúc trước tốt hơn nhiều.
Chuyện của Phan Xuân Hoa theo lý mà nói muốn ở đây cũng không có vấn đề gì, chẳng qua lúc này Tiểu Mãn có thai lại bướng bỉnh, huống hồ tính nết Tứ thẩm như vậy nên sự việc trở nên như bây giờ, muốn người nơi này nghĩ tốt cho nàng cũng khó.
Vì thế sự tình vào một vòng lẩn quẩn, càng hung dữ với nàng, nàng càng dễ dàng giả bộ đáng thương tranh thủ đồng tình. Dù lòng Đại Lâm hướng về Tiểu Mãn, nhưng giằng co lâu dài như vậy cũng không được. Càng che chở bên kia, Tiểu Mãn càng tức giận, một khi tức giận đối với người càng không tốt. Da mặt Phan Xuân Hoa dầy hơn các nàng nhiều, cứ lâu dài như thế sẽ bị nàng ép buộc gặp chuyện không may. Nghĩ đến đây, Cốc Vũ cảm thấy may mắn. May mắn là Tiểu Mãn viết thư cho mình, bằng không chuyện cứ như vậy, về sau kết quả khó nói.
Theo việc này, Cốc Vũ hiểu rõ việc trước mắt phải làm là: Một, đuổi Phan Xuân Hoa đi. Nàng có thể ở lại lâu như vậy, phỏng chừng cũng không là chuyện dễ dàng, huống hồ còn muốn Đại Lâm không thể nói gì, không chỉ không lời nào để nói, còn muốn hắn áy náy hơn nữa sẽ cam đoan về sau sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa. Hai, phải điều trị thân mình Trần Thị cho thật tốt. Trước kia nàng suýt làm hư mối hôn nhân của Tiểu Mãn, bây giờ bởi vì chuyện của Tiểu Mãn lại mất đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577537/quyen-3-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.