Bởi vậy, mây đen trong lòng Lí Đắc Tuyền triệt để biến mất, thở dài nhẹ nhõm. Thì ra trong lòng có một gánh nặng, nghĩ chuyện bên Tô Thủ Nghiêm nếu không trở tốt, Kinh Trập muốn đọc sách tự nhiên cũng muốn đi khoa cử, lại thầm lo lắng về sau ủy khuất hắn.
Bây giờ thì tốt rồi, Tô Thủ Nghiêm bọn họ kề nhau, Lí Đắc Tuyền cảm thấy mình có thể ngẩng đầu, ít nhất Tô gia có thể tự mình quan tâm tương lai của Kinh Trập, hắn không cần lo lắng sẽ ủy khuất Kinh Trập. Sư phụ và mỗ mỗ ông ngoại Cốc Vũ cũng không cần cách xa cả một năm rưỡi, Vương Thị sẽ không âm thầm rơi lệ. Hắn thậm chí thấy may mắn, ông trời đối với mình thật không tệ, ở trong thành cưới vợ sinh con, con trai trưởng chết non, Tiểu Mãn còn nhỏ tuổi đã biết giúp đỡ gia đình, biết chuyện đã biết đau lòng, Cốc Vũ từ nhỏ ốm yếu. Lúc đem Kinh Trập về, trong lúc nhất thời hắn có chút luống cuống, nhưng không có cách nào, đành phải trở lại thôn trang sống.
Không ngờ cứ như vậy đã vài năm, thân mình Cốc Vũ khoẻ hơn không nói, người cũng thay đổi hẳn, Tiểu Mãn tìm được một cửa hôn nhân tốt, chuyện của Kinh Trập cũng có tin tức, Hạ Xuyên biết chuyện nhu thuận, chuyện trong nhà trên cơ bản đã vào quỹ đạo. Cửa hàng gia cụ đã có chút danh tiếng...
Chuyện tốt đẹp đến có chút đột nhiên, hắn còn cảm thấy có chút không chân thực. Vì thế uống say nằm ở trên giường nói mê sảng.
Đã nhiều ngày Tô Thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577487/quyen-2-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.