Sau khi ăn sáng xong, chưa kịp nghỉ ngơi, Tịch Ninh đã phải vội về công ty. Trước khi ký hợp đồng, cô vốn đã là một blogger có chút tiếng tăm, văn phong cũng như tính cách đều phóng khoáng, không phải kiểu ngoan ngoãn tuân theo quy củ. Thỉnh thoảng cô còn viết ra những bài “doạ người”, bài đêm qua chính là một ví dụ.
Cấp trên lại muốn gọi cô nói chuyện.
Nhưng công ty đối với cô vừa yêu vừa hận, ngày nào cũng nhận đủ loại khiếu nại từ khắp nơi. Thế nhưng không thể phủ nhận, bài viết của cô hầu như mỗi lần đăng tải đều có thể gây chấn động, kéo về lượng thảo luận khổng lồ. Có thể nói, Tịch Ninh chính là đang đứng ở đầu ngọn gió mà kiếm tiền.
Trước khi đi, cô còn nấu cháo, luộc trứng, xào thêm hai món nhỏ, để lại cho Ôn Sơ ăn. Ôn Sơ ngồi cuộn trên ghế sofa xem phim, gật đầu bảo cô yên tâm đi làm. Ban đầu Tịch Ninh định đưa Ôn Sơ tới công ty, nhưng tình trạng của Ôn Sơ lúc này không thích hợp. Vừa trải qua những chuyện như vậy, ai cũng khó lòng chịu nổi.
Cánh cửa đóng lại.
Ôn Sơ cầm kịch bản và vài bài báo lướt xem, coi như giết thời gian, cũng để bản thân khỏi nghĩ ngợi quá nhiều. Điện thoại reo không ít lần, tin nhắn gửi tới rất nhiều, trong đó Cố Trình là người nhắn nhiều nhất. Nhưng cô đều phớt lờ.
Đến trưa, chuông cửa vang lên. Ôn Sơ chống nạng nhìn qua mắt mèo, bất ngờ thấy là dì giúp việc. Cô hơi khựng lại, rồi mở cửa. Dì đứng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-the-ban-tiet-bach-thai/4097586/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.