“Cố Trình đã từng yêu Tề Viện.” Nước mắt lại dâng đầy nơi khóe mắt Ôn Sơ, cô quay sang nhìn Tịch Ninh: “Bao nhiêu năm nay tớ vẫn không hiểu nổi, tại sao anh ta lại tốt với Tề Viện đến thế. Chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng nhớ đến, chúng ta vốn chỉ nghĩ vì hai nhà họ có quan hệ thân thiết nên anh ta mới quan tâm cô ta. Quan tâm đến mức, cho dù tớ là bạn gái anh ta, cũng chẳng thể vượt qua được cô ta. Nhưng tớ cam tâm tình nguyện, thậm chí còn tự an ủi mình rằng, chỉ cần anh ta yêu tớ là đủ.”
“Nhưng sự thực lại không phải vậy. Là bởi vì anh ta từng yêu Tề Viện.”
Tịch Ninh sững lại. Trong những lúc thấy Ôn Sơ tủi thân, trong đầu cô cũng từng thoáng qua vài ý nghĩ, nhưng chưa bao giờ dám nói ra, cũng chẳng đi tìm bằng chứng, bởi quả thực cô thấy Cố Trình đối xử với Ôn Sơ rất tốt. Cô bật cười đầy chua chát: “Ra là thế. Đã có người mình thích, vậy thì còn tìm bạn gái làm gì, hơn nữa còn tìm cậu, cho cậu hy vọng.”
Nước mắt Ôn Sơ càng rơi dữ dội, cô siết chặt ly trong tay: “Bởi vì tớ trông giống Tề Viện.”
“Cái gì cơ?” Nụ cười tức giận của Tịch Ninh lập tức đông cứng lại. Người quanh năm chìm trong con chữ như cô, vừa nghe đã buột miệng: “*Giống ở chỗ thục nữ dịu dàng sao?”
*Trong ngữ cảnh này, Tịch Ninh sử dụng câu hỏi này không phải để hỏi một cách nghiêm túc mà là một cách trêu đùa châm biếm. Cô ấy làm vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-the-ban-tiet-bach-thai/4097584/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.