Tống Hải mang tới tin tức mà Kỷ Hành không muốn nghe đến nhất:
“Hoàng thượng, theo như vi thần điều tra, năm đó quả thực có một tổ chức sát thủ khả nghi từng tham gia vào vụ án của Quý Thanh Vân. Sau đó, tổ chức này liền mai danh ẩn tích khỏi giang hồ. Vài ngày trước, vi thần tình cờ bắt được một tên thủ hạ cũ của tổ chức, trải qua một hồi khảo tra gắt gao, kẻ này đã cung khai toàn bộ.”
“Hắn đã khai ra những gì?” Thần sắc Kỷ Hành vẫn giữ vẻ trấn định, nhưng đôi tay lại vô thức siết chặt.
“Tên đó khai, năm xưa chúng quả thực đã hành thích Quý Thanh Vân. Lai lịch của khách hàng cực kỳ hiển hách, ra giá cao đến mức không tưởng. Xong xuôi thương vụ này, bọn chúng đủ tiền tiêu xài cả đời, liền quyết định rửa tay gác kiếm, mạnh ai nấy đi. Vì thế, tổ chức sát thủ này cũng tan rã, bặt vô âm tín trên giang hồ từ đó.”
“Lai lịch lớn đến dường nào?”
“Có khả năng là… Tiên đế.”
Kỷ Hành hít một hơi thật sâu, ngữ khí chuyển lạnh lẽo: “Cái gì gọi là ‘khả năng’? Sự tình này có bao nhiêu phần chắc chắn?”
Tống Hải lấy từ trong n.g.ự.c áo ra một tờ giấy gấp, cẩn thận trình lên Kỷ Hành: “Hoàng thượng, đây là người chấp nối với đám sát thủ năm đó, do họa sư căn cứ theo miêu tả của tên kia mà vẽ lại.”
Kỷ Hành cầm lấy, mở ra xem xét. Khi ánh mắt lướt qua bức tranh, khối đá lớn treo lơ lửng trong tâm khảm hắn dường như bị một lực nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999553/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.