Đối với sự chuyển biến thái độ đột ngột của Kỷ Chinh, Điền Thất vô cùng nghi hoặc, rồi lại có chút e sợ trước lời cầu ái kia. Nàng không thể lý giải vì sao hắn lại để mắt đến mình, bởi vì vô số nguyên do. Từ sau khi hắn biết nàng là nữ nhân, số lần họ gặp gỡ quả thực không nhiều, chuyện tình cảm nảy sinh lâu ngày khẳng định là không có.
Cho dù nói thế nào đi nữa, tâm ý của nàng đã biểu lộ vô cùng rõ ràng. Dưới gầm trời này, thiếu gì cỏ thơm mọc khắp, nàng cảm thấy Kỷ Chinh nhất định sẽ không nhất quyết treo cổ trên cái cây cằn cỗi như nàng. Ít nhất, đó là điều nàng hằng mong mỏi.
Mỗi khi Kỷ Hành được Thái hậu cho phép rời đi, hắn đều nhanh chóng chạy đến tìm Quý Chiêu. Hôm nay, được Quý Chiêu công khai thổ lộ trước mặt quần thần, niềm vui sướng của hắn giống như đang bước trên mây, cưỡi gió đạp sóng mà vút đi. Mấy thị vệ ẩn mình trong đám đông để bảo vệ hắn thiếu chút nữa không thể theo kịp. Khinh công của Hoàng thượng quả thật —– siêu phàm.
Quý trạch đã được Kỷ Hành phái đầy đủ nhân mã đến canh giữ. Trước đó, hắn còn hạ một mệnh lệnh: Bất kỳ ai, nhất là nam nhân xa lạ, nếu không có Quý Chiêu cho phép thì tuyệt đối không được bước vào Quý trạch. Song, có một vài người bị Kỷ Hành liệt vào "Danh sách không được Quý trạch nghênh đón", dù cho Quý Chiêu có đồng ý, cũng không thể tiến vào, ví dụ điển hình chính là Ninh vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999552/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.