Trong quá trình Kỷ Hành giằng co cùng Thái hậu, hắn vẫn giữ thái độ không kháng cự, cũng chẳng thỏa hiệp. Thái hậu bấm ngón tay tính toán, con trai mình đã gần nửa năm không triệu hạnh hậu cung, bà vô cùng nóng ruột, sự oán giận với Kỷ Hành cũng ngày càng sâu sắc.
Kỷ Hành thật sự không muốn ầm ĩ quá khó coi với mẫu thân mình, đành phải giải thích: “Mẫu hậu, có vài chuyện trẫm không thể nói rõ ràng với Người. Tóm lại, cái c.h.ế.t của Quý tiên sinh là do trẫm gián tiếp gây ra. Trẫm đã mắc nợ nhà Quý gia quá nhiều.”
“Cho dù như thế cũng không cần phải nhất quyết cưới nàng.”
“Đối với Người mà nói, việc tìm cho Quý Chiêu một gia đình môn đăng hộ đối chẳng qua chỉ là bồi thường vật chất, nhưng đối với trẫm mà nói, nếu không cưới nàng, chính là phụ bạc nàng. Hôm nay trẫm nói rõ chuyện này, trẫm thà phụ bạc người trong thiên hạ, cũng quyết không phụ Quý Chiêu.”
“Ngươi… Ngươi muốn chọc ta tức c.h.ế.t sao!”
“Mẫu hậu, con chỉ hỏi Người một chuyện, Người so sánh trẫm cùng Phụ hoàng với nhau, Người cảm thấy thế nào?”
Thái hậu đối với tiên đế (người chồng đã khuất) không còn chút tình nghĩa nào, bà lạnh lẽo cất lời: “Những lời ấy còn cần trẫm phải thốt ra sao.”
“Ngài cho rằng trẫm sẽ vì sắc đẹp mà trở thành hôn quân, làm hỏng đại sự ư?”
Thái hậu không đáp, nhưng đáp án hiển nhiên là phủ định. Thái độ của nữ nhân đối với phu quân và cốt nhục hoàn toàn là hai thái cực khác nhau. Phu quân dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999554/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.