Cuối cùng Điền Thất đã tường tận vì sao Hoàng thượng lại phán nàng tội “bại hoại hậu cung” — Hắn nghi ngờ nàng cùng Trúc Thúy lén lút làm chuyện thất đức. Điền Thất cảm thấy vô cùng oan ức: “Hoàng thượng, nô tài tuyệt đối không hề có quan hệ gì với Trúc Thúy cả.”
May thay ngươi không có! Kỷ Hành khẽ hừ một tiếng từ chóp mũi, nghe có vẻ giận dỗi, nhưng ngữ điệu lại hơi nhẹ nhàng: “Đứng lên đi, định quỳ cho đến lúc trời tối hẳn sao?”
Điền Thất ngẩng đầu nhìn, quả thực trời đã nhá nhem tối. Nàng đứng dậy, còn chưa kịp thốt ra lời nịnh hót, lại đột nhiên nghe thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết thống khổ của nữ nhân truyền đến từ nơi không xa.
Họ đang hành hình Trúc Thúy. Có lẽ vì muốn lấy lòng Hoàng thượng, đám nô tài này cố ý chọn một chỗ gần đây, cốt để Hoàng thượng lắng nghe tiếng kêu t.h.ả.m thiết của nàng ta. Điền Thất nghe thấy thì không đành lòng, Trúc Thúy quả thực là vô cớ gặp họa, còn bị liên lụy bởi nàng. Tuy rằng nàng và Trúc Thúy không quen biết thân thiết, nhưng nếu nàng ta cứ thế mất mạng, nàng cũng khó lòng an ổn, dù sao đó cũng là một sinh mạng.
“Hoàng thượng, chúng ta đều là bị oan. Người xem, có thể miễn tội c.h.ế.t cho nàng ta không?” Điền Thất dè dặt dò hỏi.
“Sao, ngươi cảm thấy xót xa cho nàng ta à?”
“Không phải, nô tài chỉ nghĩ rằng... Cứu một mạng người hơn xây tháp bảy tầng. Thái hậu là người một lòng hướng Phật, nhân từ. Hôm nay Người tha cho Trúc Thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999351/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.