Trương đạo sĩ xử lý mọi chuyện vô cùng thỏa đáng, khiến Kỷ Hành hết sức hài lòng. Hắn quyết định trọng thưởng tên lỗ mũi trâu (1) này, nhưng lại không muốn phô trương, e Thái hậu sinh lòng nghi ngờ. Thế là, hắn âm thầm sai Điền Thất xuất cung, đích thân tới Tam Thanh Quán trao ngân lượng.
[1]Lỗ mũi trâu là biệt danh của đạo sĩ, mang hàm ý châm chọc.
Đương nhiên, việc phái Điền Thất đi cũng mang theo một dụng ý sâu xa khác. Kỷ Hành hy vọng nàng có thể thấu hiểu được dụng tâm lương khổ mà hắn dành cho nàng.
Điền Thất ôm thật nhiều ngân lượng trong lòng, cực kỳ không muốn đem chúng dâng cho người khác. Bởi vậy, nàng chẳng hề vội vàng hoàn thành nhiệm vụ, mà đứng trong đạo quán thắp hương cầu khấn.
Trong kinh thành, người tin tưởng Trương Đạo Thành không hề ít, khiến hương khói trong Tam Thanh Quán vô cùng thịnh vượng, khói bay nghi ngút. Điền Thất thắp hương xong, thấy có người đang cầu xin bùa chú, nàng cũng chợt nảy ý muốn xin một lá bùa bình an. Không phải cầu cho bản thân, mà là cho Như Ý. Gần đây Như Ý ăn phải thứ không sạch sẽ nên bị đau bụng, bộ dạng tiểu t.ử nước mắt lưng tròng ôm bụng kêu đau thật đáng thương.
Một lá bùa bình an trị giá một trăm đồng tiền, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải dập đầu đủ hai trăm cái trước tượng Tam Thanh Thiên Tôn, mới có tư cách bỏ ra một trăm đồng để mua bùa. Nếu e ngại giá tiền quá đắt, cũng chẳng hề hấn gì, dập đầu một trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999352/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.