Trong những ngày Kỷ Hành khắc khoải cân nhắc rồi triệt để giác ngộ ra chân tướng của nội tâm mình, Điền Thất lại không mảy may nhận thấy chút hiểm họa rình rập sắp ập tới.
Có câu: "Người tài khéo lao lực, kẻ trí thường ưu sầu, còn kẻ bất tài chẳng màng cầu tiến." Điền công công vừa thông minh lại giỏi giang, là một tay kiếm bạc bậc thầy, tự nhiên là tất bật như con thoi. Nàng không chỉ vừa lo liệu việc Bảo Hòa Tiệm bên ngoài, lại phải túc trực bên trong cung, mà còn dốc sức cho việc mua lại tửu lầu và chỉnh đốn công việc.
Nhắc đến tửu lầu này, Điền Thất có chút đau đầu. Nàng không phải là người vạn năng, đặt ở đâu cũng làm được chuyện. Kinh doanh tửu lầu là việc nàng chưa từng tiếp xúc qua, vì thế nàng cảm thấy bỡ ngỡ, vướng mắc không thôi.
Ba vị bằng hữu kia của nàng thì đều nhao nhao đề xuất các loại ý kiến, cùng tham gia bàn bạc về kế hoạch tương lai của tửu lầu.
Vấn đề cốt yếu nhất là nên kinh doanh món ăn nào.
Kỷ Chinh cho rằng tiếp tục bán món ăn Lĩnh Nam cũng không tệ, Điền Thất lại thích món ăn Giang Chiết. Trịnh Thiếu Phong thích món Quảng Đông, còn quyết ý tiến cử một vị trù sư chuyên các món Quảng Đông trong phủ hắn, mà Đường Thiên Viễn trước đây lớn lên ở Tứ Xuyên, sau mới theo cha vào kinh, vì thế hắn đối với món cay Tứ Xuyên yêu thích vô cùng.
Mới bốn người đã có bốn loại ý kiến bất đồng, thế nên Điền Thất cũng chẳng dám hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999342/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.