Điền Thất quả nhiên nói là giữ lời, nàng lôi Vương Mạnh đến nhà Phương Tuấn để xem bệnh cho bà Phương. Vương Mạnh thao thao bất tuyệt nói một hồi, mà ba người còn lại ở đó đều mơ hồ không hiểu gì hết.
Bà Phương nghe xong, nói với con trai: "Vị lang trung này quả thực có tài ăn nói hồ đồ."
Vương Mạnh không để lời đó trong lòng, mà đương trường mở ra một toa thuốc, đề ra bước đầu của phương án trị liệu. Phương án này rất phức tạp, bao gồm uống thuốc, dùng t.h.u.ố.c ngâm chân, còn có cả châm cứu. Điền Thất nghi ngờ Vương Mạnh vì chưa nghĩ ra được biện pháp, nên mới đem hết thảy các phương pháp ra dùng thử một lần, thế là nàng liền kéo hắn đến chỗ khuất hỏi: "Có thể chữa khỏi không đó? Một phen trị liệu này liên quan đến mấy ngàn lượng bạc đấy."
"Không nắm chắc." Vương Mạnh chính mình cũng không thể nói lời chắc chắn: "Ta chưa từng trị qua bệnh nặng như vậy. Trước cứ trị nửa năm xem sao, lúc đó hẳn là sẽ có chút cải thiện."
Thế là Điền Thất cũng không nói gì nữa. Bởi vì tướng mạo nàng hoạt bát, thông minh nên vừa thấy nàng, lão phu nhân đã tỏ vẻ yêu thích, giữ nàng lại không cho rời đi, tán gẫu với nàng rất nhiều chuyện trên trời dưới đất. Bà khen tâm địa của Điền Thất tốt, rồi mắng con trai mình không có tiền đồ. Tiêu chuẩn để vị lão phu nhân này đ.á.n.h giá một nam nhân có tiền đồ hay không chính là nhìn xem vợ con của hắn có thể sống an ổn không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999340/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.