Kỷ Hành lại nằm mộng thấy Điền Thất.
Có lẽ bởi ban ngày đã vô tình chạm vào thân thể y, nên mộng cảnh lần này so với lần trước càng thêm rõ ràng, cụ thể hơn rất nhiều.
Hai má Điền Thất đỏ rực như màu kê huyết thạch, đôi mắt đẹp long lanh như lụa mỏng. Theo từng động tác của Kỷ Hành, đôi mày ngài của y khẽ chau lại, miệng nhỏ ngâm nga thở dốc.
Điều không thể ngờ nhất là, Kỷ Hành thấy rõ gương mặt của Điền Thất nhưng vẫn không hề bừng tỉnh, cứ thế làm cho đến cuối.
Uyển Tần nằm bên cạnh Kỷ Hành, bởi quá mức hưng phấn mà không tài nào ngủ được. Bất chợt, nàng nghe thấy hơi thở của Hoàng thượng dần trở nên dồn dập, liền có chút ngạc nhiên nhìn sang. Mượn ánh sáng yếu ớt từ ngọn nến, nàng thấy hai mắt Hoàng thượng nhắm nghiền, gương mặt hiện lên ráng đỏ, thân thể tản ra một luồng nhiệt lượng nóng bỏng. Uyển Tần cho rằng Hoàng thượng bị sốt, vừa định đứng dậy, ánh mắt lại vô tình lướt xuống dưới, thấy chăn mền dưới thân ngài nổi lên một khối, đột ngột vươn cao như một ngọn núi giữa đồng bằng.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Hoàng thượng đang nằm ngửa, nhìn từ vị trí đó, không cần nghĩ cũng biết ngọn núi kia là thứ gì.
Uyển Tần nhất thời xấu hổ đến mức vội dùng chăn che mặt, sau đó lại lén lút nhô đầu ra nhìn. Hoàng thượng vẫn chưa tỉnh giấc, ngài chuyển người đối diện với nàng, đè chăn mền xuống mà khẽ vuốt ve. Uyển Tần hiểu rõ ngài đang làm gì, muốn duỗi tay giúp ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999327/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.