Điền Thất thấy ánh mắt của mọi người đều chuyển về phía nàng, y lập tức quỳ xuống, cố trấn định tinh thần mà tâu rằng: “Hồi bẩm Thái hậu, Hoàng thượng, canh kia quả thật là nô tài dựa theo ý chỉ của Hoàng thượng đưa tới. Không chỉ nô tài, còn có hai thái giám khác của Càn Thanh cung cùng nhau đưa canh tới. Ba người chúng ta có thể làm chứng lẫn nhau, tuyệt đối chưa hề động chạm tay chân vào chén canh đó.” Y do dự một lát, quyết định không đề cập đến việc Vương Mạnh đã kiểm nghiệm trước đó.
Thúy Châu là cung nữ hầu hạ bên cạnh Uyển Tần, nghe Điền Thất nói như thế thì cũng không chờ người khác phản ứng, mà trước tiên hỏi ngược lại: “Duy chỉ một chén canh mà cần đến tận ba người đưa tới sao? Chẳng lẽ không phải là làm màu che đậy, giấu đầu hở đuôi?”
Điền Thất đáp: “Việc quan hệ tới Long chủng, cẩn thận vạn phần mới là thượng sách.”
“Dẫu vậy, không ai đảm bảo ba người các ngươi không thông đồng hãm hại.”
Điền Thất thản nhiên: “Ý vị cô cô đây là, hồng hoa kia ắt hẳn do một tay nô tài bỏ vào?” Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn Thái hậu và Kỷ Hành. “Nô tài luôn luôn trung thành tận tụy, chỉ mong Thái hậu cùng Bệ hạ có con cháu đầy đàn còn chưa kịp, cớ gì lại đi âm mưu hãm hại Hoàng tự?”
Thái hậu băn khoăn không biết có nên tín nhiệm Điền Thất hay chăng. Tuy cảm tình bà có quý mến tiểu thái giám này, nhưng việc thâm cung vốn phức tạp khó lường, biết đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999328/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.