Kỷ Hành thấy được một thân thể.
Thân thể của nữ nhân, mềm mại và trắng ngần, làn da vô cùng mịn màng. Khi nắm vào tay, cảm giác tựa như đang chạm vào một con rắn nước ấm áp. Nàng quay lưng về phía hắn, trên người không hề vương một mảnh vải. Eo nàng bị hắn nắn bóp, khiến nàng bất an mà vặn vẹo.
Kỷ Hành đè lên người nàng, hơi thở ồ ồ dồn dập. Mỗi lần hắn thúc mạnh vòng eo, đổi lại là những tiếng rên rỉ nghẹn lại, đầy kiềm chế của nàng.
Nữ nhân đột nhiên quay đầu lại, mỉm cười với Kỷ Hành một cách uyển chuyển, vẻ quyến rũ mê hoặc lan tỏa khắp nơi.
Lòng Kỷ Hành đột nhiên đại kinh. Bởi vì gương mặt kia không phải người nào khác, chính là Điền Thất. Kỷ Hành chỉ cảm thấy trong đầu nổ vang một trận, tựa như thiên lôi giáng xuống khắp nơi, nhất thời toàn thân cứng đờ không thể nhúc nhích, tiếp theo đầu óc trống rỗng, triệt để mất đi ý thức.
Chốc lát sau, Kỷ Hành mơ màng tỉnh giấc. Ánh nến u ám xuyên qua màn trướng màu vàng chiếu vào mắt hắn. Hắn vẫn còn mặc y phục, nằm nghiêng trên giường, hai tay ôm chăn, hai đùi khép chặt, đè nặng lên đệm chăn dưới thân.
Hắn vừa khẽ động, vật giữa hai đùi xuyên qua lớp trung y và chăn mềm cọ xát vào nhau. Hắn đưa tay chạm vào, quả nhiên ẩm ướt một mảng.
Trong phòng phảng phất mùi long tiên hương (1) cao quý. Kỷ Hành chuyển mình nằm xuống, khẽ giật chăn. Mùi hương vốn bị che giấu dưới lớp chăn mền đột ngột tỏa ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999326/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.