Điền Thất thực sự nghiêm túc suy xét về đề nghị của Kỷ Chinh.
Kỳ thật, ngay từ đầu nàng cũng không hề có ý định sẽ ở lại hoàng cung làm thái giám cả đời. Thuở trước vào cung là vì bất đắc dĩ, sau lại nghĩ chờ để dành đủ tiền tài sẽ cáo bệnh rời đi. Thị phi trong thâm cung quá đỗi hiểm ác, nàng lại mang thân phận nữ nhi giả trai, về sau vẫn muốn xuất cung hưởng phúc an nhàn.
Hơn nữa, tuy rằng nàng làm việc luôn cẩn trọng chu đáo, nhưng nếu một khi bị phát giác thân phận nữ giả nam, cái mạng nhỏ này của nàng sẽ khó mà bảo toàn.
Chẳng qua d.ụ.c vọng của con người luôn không ngừng bành trướng, nàng ham muốn kiếm tiền, càng kiếm lại càng tham lam không thấy đủ. Hiện tại kiểm kê gia tài một chút, cũng đã được hơn ba ngàn lượng bạc trắng.
Số tiền này, chỉ cần không quá phung phí, thì chi tiêu cả đời cũng dư dả.
Đã như thế, vì sao nàng không giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang chứ? Tiểu Vương gia nói rất có lý, đi vào phủ của hắn cũng có thể kiếm tiền, đã vậy còn không cần lo lắng cái đầu của mình khó giữ trọn vẹn. Nếu như nàng ở trong vương phủ không sống nổi, đại khái có thể xin cáo thoái, từ đó về sau du lịch khắp trời nam đất bắc, tìm một chốn phong cảnh tươi đẹp định cư, bày một cái quán buôn bán nhỏ, ăn no mặc ấm, cứ thế hết quãng đời còn lại.
Thế là Điền Thất càng nghĩ càng cảm thấy đề nghị của Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999325/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.