Lâm Thanh Dũng thật sự là không có cách nào để nói chuyện với vợ của mình vì vậy trực tiếp đi xuống lầu cầm một cái làn thức ăn ra ngoài.
“Lâm Thanh Dũng, ông quay lại nói rõ ràng cho tôi.”
“Mẹ, đủ rồi mẹ!”
Lâm Ngọc Ngân ngăn Lưu Ánh Nguyệt lại nói: “Cha đã đồng ý đi mua thức ăn rồi mẹ còn cố chấp làm cái gì, mẹ và cha đã nhiều năm như vậy rồi, cha rốt cuộc là người như thế nào mẹ còn không rõ sao?”
“Bỏ đi, để con đi mua thức ăn cùng cha, mẹ ở nhà dọn dẹp một chút là được.”
“Nhưng mà Ngọc Ngân...”
“Được rồi, đừng nói nữa, chẳng lẽ mẹ muốn để Trần Hùng quay về nhìn thấy cảnh gà bay chó chạy trong nhà sao, chuyện này dừng ở đây cứ vậy đi.”
Vì vậy Lâm Ngọc Ngân và Lâm Thanh Dũng cùng nhau đi ra ngoài mua thức ăn để lại một mình Lưu Ánh Nguyệt ở nhà làm cơm.
Sau khi cơn giận trong lòng Lưu Ánh Nguyệt lắng xuống bà ấy cũng không tiếp tục làm ầm ĩ nữa.
Mua thức ăn về thì cả nhà ngồi trên bàn thức ăn lớn đợi Trần Hùng quay về.
Khoảng hai giờ, Trần Hùng về đến biệt thự núi Vọng Nguyệt.
“Ông xã về rồi, nhanh đi rửa tay rồi ăn cơm thôi.”
Lâm Ngọc Ngân ngay lập tức tiến lên ôm chầm Trần Hùng một cái.
Nhìn người vợ hiền lương thục đức của mình, lại nhìn sang bên kia cha mẹ vợ đang bận rộn ở trong bếp, cuối cùng lại nhìn thức ăn nóng hổi được dọn sẵn trên bàn kia, ngoài trời thì rất lạnh nhưng giờ phút này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901134/chuong-1497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.