“Tôi dám vỗ lương tâm của mình thề đấy, sao nào?”
Lâm Thanh Dũng cũng đập đôi đũa trong tay lên trên bàn.
Nhìn thấy mẹ vợ và cha vợ sắp sửa đánh nhau, mặt Trần Hùng hiện lên vẻ khó hiểu: “Cha, mẹ, hai người làm sao vậy?”
Lâm Ngọc Ngân cũng tức giận nói: “Mẹ, mẹ xem mẹ lại vậy nữa rồi. Không phải cha đã giải thích rõ ràng là không có chuyện này rồi sao, sao mẹ còn cố chấp quá vậy?”
“Ô hay, mẹ nói này, cái con nhóc chết tiệt nhà con bây giờ là thế nào đây? Hết thương mẹ rồi có phải không, chuyện này là do cha con sai cơ mà.”
Lưu Ánh Nguyệt càng nói càng hăng sau đó nhìn Trần Hùng nói: “Trần Hùng, con đến phân xử đi, chuyện này rốt cuộc là ai làm sai.”
“Ông xã, chúng ta lên lầu mặc kệ hai người họ cãi nhau.”
Lâm Ngọc Ngân thật sự là không muốn ở đây nghe cha mẹ mình om sòm nữa trực tiếp kéo Trần Hùng lên lầu.
“Việc này rốt cuộc là thế nào vậy, cha mẹ đã xảy ra chuyện gì vậy?” Sau khi lên lầu Trần Hùng vẫn còn ngơ ngác.
Lâm Ngọc Ngân thở dài một hơi nói: “Mặc kệ hai người họ, cả đời đều như thế này, em cũng đã quen rồi. Vừa mới nãy nghe nói anh đã về nên mẹ em tính đi mua thức ăn. Mẹ muốn kéo cha đi cùng, kết quả cha nói là muốn đi gặp một người bạn để đánh cờ nên không muốn đi. Sau đó mẹ nghi ngờ cha có người khác ở bên ngoài.”
Trần Hùng cười hì hì lên một tiếng rồi nói: “Cha mẹ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901135/chuong-1498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.